Reng reng reng
"Beomgyu ơi! Chuông reo nãy giờ 1 phút rồi đó con ơi, dậy đi kẻo muộn."
Mẹ cậu từ dưới bếp phải lên gọi cậu dậy. Thấy con trai đã dậy, bà lại quay về để chuẩn bị đồ ăn sáng.
"Dạ vâng ạ!"
Nói rồi, cậu lờ đờ ngồi dậy, vội tắt đi tiếng đồng hồ đang reo ầm ĩ nãy giờ. Vừa đứng lên, những vết thương to nhỏ ở khắp cơ thể lại bắt đầu trở nên ê ẩm.
Phải dậy nhanh thôi,để còn sứt thuốc nữa.
"Mẹ ơi! Để con giúp mẹ một tay nhé?"
Beomgyu lê từng bước nhẹ nhàng để những vết thương không khiến cậu thấy đau. Trước mặt mẹ cậu, cậu lại tỏ ra rất ổn, cậu thường mặc áo quần dài tay để che đi những vết thương bầm tím, sưng tấy. Nói đến việc phải đi đến trường học, nó như cực hình với cậu, nhưng có lẽ giờ cậu đã dần quen với nó.
Mẹ cậu cũng nhiều lần hỏi lí do vì sao bất kể ngày hạ hay ngày đông cậu cũng chỉ mặc cho mình những bộ quần áo dài tay như thế. Cậu chỉ bảo với mẹ mình rằng cậu mặc thế này quen rồi,không bỏ được.
"Cái thằng bé này, cứ muốn giúp mẹ mãi thôi. Con cứ ngồi vào đấy, không phải giúp mẹ đâu, sắp xong rồi, chờ mẹ tí nhé!"
Bà nói rồi quay lại, cười mỉm với cậu một cái rồi làm tiếp món ăn sáng còn đang dang dở.
Nụ cười của bà ấm áp và đẹp đến lạ thường, có thể không đẹp với người khác nhưng là đẹp nhất đối với cậu, nụ cười ấy khiến cho cậu có thêm động lực cho ngày mới. Và vì nó, cậu không thể tâm sự với mẹ mình những chuyện cậu đã phải trải qua được, cậu sợ rằng vào một ngày, vì chuyện của cậu mà bà không vui, lo âu, buồn rầu, cậu không muốn đánh mất nụ cười ấy.
"Tay nghề nấu ăn của mẹ cứ phải gọi là vẫn đỉnh như ngày nào luôn!"
Beomgyu hí hửng đưa miếng trứng lòng đào lên miệng tấm tắc khen.
"Ăn mau để còn đi học nhé, mẹ phải ra tiệm bây giờ đây, ăn xong rồi đi học cho đúng giờ nha con trai"
Nói rồi bà Choi đứng dậy, tháo tạp dề đặt lên thành ghế.
"Mẹ vẫn chưa ăn mà ạ?"
"Mẹ sẽ ăn sau, con không phải lo đâu."
"Vâng.."
Mẹ Beomgyu có một tiệm bánh gần nhà. Ở trước có quầy bánh được trang trí đơn giản nhưng thuận mắt và xinh xắn, đương nhiên phần thiết kế là do Beomgyu đảm nhiệm rồi. Ở đằng sao quầy thì có một nơi gọi là kho làm bánh,ở đây có mọi dụng cụ để làm bánh chuyên dụng. Sớm nào, khi mọi người vẫn còn đang say giấc nồng thì bà lại lụi cụi ở trong kho làm và chuẩn bị bánh để sáng ra bán.
BẠN ĐANG ĐỌC
Taegyu | Tình Hay Máu?
Vampire"Vậy rốt cuộc anh yêu tôi là thật lòng hay chỉ vì máu của tôi, Kang Taehyun?" •Fic này được viết vì sở thích,không cầu lợi nhuận. •Tất cả hoàn toàn do tưởng tượng. •Các pic trong fic không thuộc quyền sở hữu của tớ