13-Suy nghĩ

547 54 0
                                    

Anh ta có biết anh ta đang nói gì không chứ?

Vừa nghe thấy thế, cậu sựng người lại vài giây, rồi sựt nhớ lại, bước thật nhanh vào nhà. Tưởng chừng như cậu mà ở ngoài nữa chắc sẽ bị ngộp thở mất.

Vừa cầm nắm cửa xoay nhẹ, bước vào, cậu liền như ngã lưng vào cửa. Hay bàn tay áp sát vào hai bên má, má cậu giờ đã ửng hồng từ bao giờ rồi.Đôi mắt giờ chỉ biết nhìn vào một khoảng không nào đó. Bây giờ đầu cậu suy nghĩ rất nhiều, lại quanh quẫn trong đầu vài câu nói của anh rồi bỗng chốc trống rỗng.

Vì hôm nay, anh ấy trao cho cậu rất nhiều thứ. Một chút sự bảo vệ, một chút sự lo lắng, một chút sự quan tâm, một chút cái gọi là sự hiểu nhau, một chút lời khen. Một người có trái tim khô cằn, lạnh lẽo như cậu, bỗng len lỏi đâu đó vài tia ấm áp đến lạ. Cậu bây giờ hiểu rằng bản thân mỗi khi gặp anh, sẽ thấy một ngày như tuyệt hơn rất nhiều.

/Reng reng reng/

/Reng reng reng/

Cậu thì ngây người ra nãy giờ, mặc cho tiếng điện thoại bàn khẽ rung lên liền hồi.

"A!",giờ cậu mới tỉnh táo lại, chạy vội lại phía điện thoại.

"Alo?"

"Mẹ đây! Mẹ đi thăm bà con xa có việc mà vội quá chưa nấu cơm con ạ! Con ở nhà tự nấu hay đặt thức ăn ngoài cũng được! Mẹ đi chắc tối muộn sẽ về, có đi đâu hay ngủ thì cửa nẻo phải nhớ khóa cẩn thận nha con!"

"Vâng cho con gửi lời hỏi thăm đến các dì, các cậu ạ. Mẹ đi cẩn thận nhé! Bye mẹ."

"Ừ tạm biệt con!"

/Cạch/

Cậu gác điện thoại xuống, rồi tắm rửa sớm, sứt thuốc cho những vết tím bầm trên người.

Bây giờ mẹ không có ở nhà thì làm sao đi bệnh viện kiểm tra được đây? Dù sao cũng đỡ đau rồi, chắc chỉ cần chườm đá lạnh rồi tự băng bó là được rồi ha?

Thế rồi cậu tự chườm đá lạnh rồi tự băng bó vết thường. Vì mọi khi cậu hay được mẹ giúp làm mấy việc này nên giờ cậu làm còn vụng về lắm.

Với một con gấu giỏi trong việc học nhưng 'ngốc' ở ngoài đời sống này thì nghĩ vậy là được rồi, chắc để mấy ngày là sẽ hết ngay thôi ấy mà.

Xong xuôi rồi, cậu lên phòng ngồi làm bài để giết thời gian.

/Ting/

Có một tin nhắn gửi cho cậu.

Ra là của Taehyun hyung, anh ấy đến rồi, phải xuống thôi.

Hôm nay cậu mặt một chiếc áo hoodie màu kem,với một chiếc áo khoác màu be,với một chiếc quần jeans rộng màu xanh nhạt, trông rất cưng nha.

Vừa định mở cửa bước ra,những suy nghĩ khi nãy bỗng ùa về cậu làm tim cậu đập liên hồi.

Mình mà cứ như này thì làm sao nhìn mặt anh ấy được đây chứ huống hồ gì là đi ăn cùng.

Cậu bình tĩnh lại, nhịp tim đã dần trở lại quỹ đạo cũ. Cậu hít lấy một hơi thật sâu rồi thở ra một hơi thật đầy. Có lẽ cậu ổn hơi rồi.

Taegyu | Tình Hay Máu?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ