29-Tiểu phẩm (1)

303 32 1
                                    

"Alo?"

"T-tôi..tôi", cậu vờ sụt sịt, nói với anh.

"Cậu có kết quả rồi sao..", anh nghe giọng gấu nhỏ ở đầu dậy bên kia nghèn nghẹn, là thấy hơi nguy rồi.

"Vâng."

"Thế kết quả ra sao?"

"...", cậu chả nói gì cả.

"Thôi đừng buồn nhé! Khi khác cố gắng là được mà! Ngoan chiều tối tôi dẫn đi chơi nhé!"

Anh định là sẽ dẫn cậu đi chơi để chúc mừng cậu đó, chứ ai ngờ.. Mà cậu cũng đã cố gắng rất nhiều đó, học đến nỗi ngất đi thế kia. Liệu có ai vượt qua cả cậu, chắc đáng gờm lắm.

"...", cậu cũng chỉ lặng thinh. Làm khó anh thế gấu ơi!

"Vậy thôi cậu vào học đi! Tôi cúp máy đây. Nhớ là đừng có suy nghĩ quá nhiều nhé!", anh nhẹ giọng, vỗ về cậu.

"Vâng.", cậu khẽ nói.

Anh tắt máy, chỉ biết thở dài. Beomgyu vốn hay cười như thế nhưng khi gặp chuyện gì là dễ bị tổn thương ngay. Có lẽ cậu không đứng nhất chăng? Anh sốt ruột lắm lắm. Mong đến chiều tan làm để gặp hỏi gấu nhỏ mới được.
.

Cậu thì thầm nghĩ rằng như thế có hơi quá không nhưng biết sao giờ, đã phóng lao thì phải theo lao chứ nhờ!

Chắc anh ấy biết cậu trêu anh thì sẽ không giận cậu mấy tháng trời đâu ấy nhỉ?
.

"Alo?"

"Anh đây."

"Vâng, sao thế ạ?"

"Em biết gì chưa?"

"Gi-gia đình anh xảy ra chuyện gì sao ạ?"

"Bậy! Không có. Kết quả của Choi Beomgyu-"

"Em biết rồi, có lẽ không tốt phải không ạ?"

"Gì mà không tốt? 98/100 điểm. Xếp hạng 1 đó em trai ạ!"

"S-sao ạ?"

"Em ấy Đứng-nhất-toàn-khối đấy! Vì anh bất ngờ với kết quả này quá nên gọi thông báo em ngay."

"Thật sự sao ạ? Nhưng sao em ấy lại.."

"Sao thế?"

"À, không có gì ạ.", nói rồi môi anh khẽ cong nhẹ.

Em ấy thế mà hôm nay dám trêu mình. Để rồi xem em diễn như thế nào.

"Vậy thôi anh cúp máy đây! Anh sắp có tiết rồi."

"À vâng! Tạm biệt anh."

Cuộc điện thoại của cậu đã là cuộc gọi của vài tiếng trước. Anh đang bức bối không biết phải dỗ dành cậu thế nào đây thì thầy Huening, cũng là anh họ của anh gọi thông báo chuyện mà mọi người vừa đọc qua đó!

Lần này toang gấu nhỏ rồi, dám trêu anh khiến làm anh lo như thế đấy, nghĩ xem có nên đáng bị phạt không cơ chứ!
.

"Mẹ à! Con vui quá đi mất!", cậu vừa về là chạy một mạch đến tiệm ôm chầm lấy bà, cười tít mắt, nói.

"Giỏi lắm! Mẹ chúc mừng con nhé!", bà xoa đầu đứa trẻ trong lòng của mình, thỏ thẻ.

Taegyu | Tình Hay Máu?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ