35-Từ thích thành yêu

322 30 9
                                    

"Ra là thế! Tớ cảm ơn."

"Có gì đâu! Nhưng mà tớ tò mò không biết người cậu thích là ai, là người như thế nào đó!"

Cậu gượng cười rồi chạy đi mất, trốn câu hỏi của Yeonjun vì nói ra là cậu ngại chết mất!!

Cậu đến căn tin, mua hộp sữa dâu yêu thích, rồi ngồi vào một cái bàn trong góc, ngẫm nghĩ lại lời Yeonjun đã nói.

Mình thật sự thích anh ấy rồi sao? Cảm xúc thích một người là như thế ư?

Lồng ngực cậu từ khi nào mà nhịp tim tăng nhanh. Mặt, mũi nóng ran, lan ra cả vành tay.

Cậu áp hai tay vào hai má hồng đỏ au, lắc đầu qua lại.

Đừng nghĩ nữa! Mày mà cứ ngượng chín mặt thế này thì mọi người xung quanh sẽ chú ý đến mày mất, Beomgyu à!!

Đúng thế! Dù trời đang lạnh nhưng sắc mặt đỏ như trái cà chua thế này thì không trước thì sau cũng bị mọi người dòm ngó đó!
.

Chuyện câu hỏi Yeonjun đã là của hai ngày trước rồi. Sau khi đi học về, cậu chạy liền mạch đến tiệm bánh của mẹ mình.

"Hôm nay làm bánh cho người yêu nên qua lẹ quá à nha!", mẹ cậu bông đùa vài câu khi thấy đứa con trai của mình hớt hải chạy đến.

Cậu bao ngày qua đã và đang tập làm bánh cho anh như đã hứa đấy! Nhưng mà mấy gần đây khác ấy nhé! Cậu đã tự tin nói với mẹ mình chuyện cậu làm bánh tặng anh rồi, vì lúc trước là nói dối, còn giờ cậu thích anh là thật!!

"Mẹ àaaa! Mẹ đừng trêu con nữa!", gấu nhỏ chống nạnh nhìn mẹ mà mếu máo.

"Tôi biết rồi ông tướng ạ!", bà véo yêu má xinh của cậu, nói.

Bà thấy biểu cảm của cậu là hiểu cậu nhận ra rồi. Nhìn cử chỉ, hành động của cậu khi có tình cảm với anh có phải quá đáng yêu không cơ chứ!

Cậu lon ton chạy vào trong làm bánh. Cậu vẫn còn nhớ mòn một từng loại bánh hôm ấy mà anh mua. Tập làm biết bao lâu nay mà. Chỉ là giờ cảm xúc hơi khác một chút!
.

Cậu chuẩn xong rồi, gói bánh thật xinh này, chỉ là cậu đang ngồi trên sofa đợi anh thôi...
~

Nhưng sao đã quá 30 phút rồi sao anh vẫn chưa đến, cậu lo quá, dù sao anh cũng ở Seoul, ở đấy giao thông lúc nào cũng đông đúc cả. Có phải cậu đang nghĩ quá nhiều không?

Một tiếng trôi qua, mẹ cậu vẫn ở ngoài tiệm nhỉ? Mẹ cậu chưa về, không gian im ắng làm cậu càng lo hơn.

Anh ấy chỉ là đang bận thôi đúng không? Hay anh ấy quên hẹn. Mong là vậy. Anh ấy sẽ không sao đúng chứ? Đúng thế. Mình đang nghĩ quá xa!

Đoán già đoán non cũng chỉ làm cậu hoài nghi hơn. Giờ chỉ còn cách gọi cho anh thôi, nhưng cậu sợ làm phiền anh, nhưng không gọi thì bản thân sẽ bồn chồn không nguôi mất.

Cậu quyết định gọi. Nhưng chuông reo lâu đến thế, anh vẫn chưa bắt máy, và rồi..

'Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được.'

Taegyu | Tình Hay Máu?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ