"Tôi tệ lắm phải không? Chỉ luôn khiến em lo lắng thế này.", anh nhẹ giọng, nói.
Cậu muốn trả lời là không phải, nhưng nước mắt trực trào chảy ra, đến mức cậu không thể nói được gì, chỉ lắc đầu nguầy nguậy.
Cậu dần nhớ đến cái gì đó, buông anh ra, ngồi đối diện với anh, nhìn anh bằng đôi mắt rầu rĩ, đỏ hoe vì khóc, hỏi:
"A-anh khi nãy..hức..có sao không?"
"Tôi không nhưng em thì có đó. Sao lại khóc nhiều đến thế?"
"Là tại anh còn gì!", có nhìn người trước mặt rồi mếu máo.
"Ờ ờ tại tôi. Là lỗi của tôi cả.", anh vươn tay lau nhẹ hai gò má ướt đẫm của cậu, hỏi.
Tay vừa chạm vào da, chưa kịp lau đi nước mắt của cậu, anh liền đưa tay đặt lên trán kiểm tra.
Chết tiệt! Em ấy bị sốt.
"Em ngồi đây chờ tôi."
Anh vừa đứng dậy, thì có một lực nắm tay anh lại, là cậu. Cậu sợ anh sẽ đi mất, cậu sợ anh đi sẽ không bao giờ quay lại nữa.
"A-anh hức..đừng đi.."
Anh ngồi xuống bên cậu, vuốt lưng vỗ về.
"Em đang sốt đó biết không? Giờ em ngồi đây, nín khóc, chờ tôi, tôi đi một lát sẽ quay lại ngay."
"A-anh hứa nhé..Hứa là sẽ quay lại ấy nhé?", tay cậu vẫn nắm chặt lấy tay anh, sụt sùi.
Anh nắm nhẹ bả vai cậu, kéo cậu lại gần, hôn phốc lên mái tóc mềm của cậu.
"Tôi hứa.", anh cười hiền, đáp.
Cậu cũng dần buông thả tay anh ra, cậu tin rằng anh hứa là sẽ thực hiện.
.Anh bước xuống cầu thang, thấy bà vẫn còn tính toán sổ sách, với cả bà cũng đang chờ anh về để khóa cửa.
"B-beomgyu, em ấy đang bị sốt ạ."
"S-sao cơ? Thằng bé bị sốt khi nào sao bác không biết?", bà vội ngồi dậy tìm thuốc hạ sốt cho cậu trong hộp y tế.
"Vừa nãy thân nhiệt em ấy nóng lắm ạ."
"Đây là thuốc hạ sốt và nước. Cháu lên trển cho thằng bé uống, để bác nấu cháo rồi mang lên sau."
"Vâng.", anh cầm lấy cốc nước ấm và thuốc bà đưa, vội bước lên phòng.
"Beomgyu à! Uống thuốc cho hạ sốt nhé?"
Anh trở lại rồi, cậu đã thôi khóc, đợi anh. Vừa nhận lấy nước và thuốc trên tay anh nghe lời anh uống thuốc ngay.
"Ngoan lắm."
Không biết sao nhưng không khí trong phòng lại lạnh thế này.
Nhìn xung quanh, cậu không đóng cửa sổ, để gió lùa vào như thế thì sao mà không sốt bây giờ?
Trời lạnh đến nổi mấy hôm trước còn có tuyết, vì thế nên khiến cậu sốt, nhưng sao cậu không cảm nhận được? Có lẽ nỗi lo đã 'gặm nhắm' cậu đến nổi không còn quan tâm đến cái rét.
BẠN ĐANG ĐỌC
Taegyu | Tình Hay Máu?
Vampire"Vậy rốt cuộc anh yêu tôi là thật lòng hay chỉ vì máu của tôi, Kang Taehyun?" •Fic này được viết vì sở thích,không cầu lợi nhuận. •Tất cả hoàn toàn do tưởng tượng. •Các pic trong fic không thuộc quyền sở hữu của tớ