"Điều kiện gì ở đây? Chả phải nó là vật sở hữu của tôi à? Cậu có cái quyền gì ra điều kiện cho tôi?"
Anh vì quá giận, nên mới nói gắt gỏng thế với cậu. Cũng không thể trách anh được, đó là kỉ vật quý báu của anh, anh không thể nói chuyện một cách nhượng bộ được.
"Tôi xin lỗi. C-chỉ,chỉ là tôi muốn anh giúp đỡ tôi..",cậu ngập ngừng,
cậu biết mình đã suy nghĩ không đúng đắn.Chỉ là trong vô thức, cậu tin rằng người đối diện mình có thể bảo vệ mình. Nhưng rồi lại thấy không cần nữa, vội rút lại lời.
Đúng thế! Mày chả có cái quyền gì để ra điều kiện với người ta hết.Choi Beomgyu ,từ khi nào mà mày lại cần sự thương hại của người ta như thế?
"Đây, dây chuyền của anh. Tôi thành thật xin lỗi. Tôi chỉ nói vu vơ thế thôi, hãy quên những gì tôi đã nói khi nãy đi."
Lúc cậu giơ thẳng cánh tay ra đưa cho anh, làm cho phần áo bị rụt ngắn lại, để lộ những vết thương vẫn còn đang sưng tấy, anh nắm mạnh cách tay của cậu, vạch phần áo trên cách tay cậu ra.
"Những vết thương này là sao đây?"Anh trợn mắt lên nhìn cậu.
"Này, anh nắm mạnh thế, làm tôi đau đấy."
"Là ai? Ai đánh cậu?Hay cậu bị ba mẹ-"
"Không phải! Anh nói xem, anh là ai mà tôi phải khai báo chuyện của tôi cho anh biết chứ?", cậu giật mạnh cánh tay của mình lại."Ra lí do cậu ra điều kiện với tôi là vì chuyện này? Sao giờ lại không nói ra, không lẽ cậu không muốn tôi giúp cậu?"
"Đúng thế! Tôi ổn. Tôi đã bảo là anh hãy quên đi nhưng lời tôi nói rồi cơ mà? Mau nhận lấy rồi đi ra khỏi đây. Tôi bất cần sự thương hại của người khác."
Cậu mở lòng bàn tay của anh ra, đặt sợi dây chuyền vào rồi gập ngón tay anh lại.
"Thương hại? Tôi từng bảo là tôi muốn giúp cậu vì tôi thương hại cậu bao giờ?"
Anh nắm lấy hai bả vai cậu, đẩy mặt của cậu lại sát mặt của mình, nói.
Khoảng cách này quá gần, cậu vì quá ngượng mà quay phắt qua một bên, không dám nhúc nhích.
"Nếu bây giờ cậu không nói ra người đã gây ra những vết thương này thì tôi sẽ hôn cậu",anh nói rồi lấy tay nâng cằm cậu lên, kéo sát lại mặt anh,hai chóp mũi đã chạm nhau rồi.
"N-này,này, ai cho phép anh hôn tôi?"
"Vậy mau nói."
Anh sát lại cậu gần hơn nữa, tưởng chừng như sát thêm 1mm nữa là môi chạm môi rồi.
"Aaa, n-nói, tôi nói",cậu hoảng quá, nói ấp a ấp úng.
"Nói."
"Anh muốn giúp tôi mà anh quát tôi tôi thế à?Tình tình kì cục."
"Đừng lòng vòng, nói tôi nghe xem, ai khiến cậu ra nông nỗi này?"
"Là một đám bạn trên trường, ngày nào bọn nó cũng đánh tôi, trêu chọc, còn gọi tôi là.. à không có gì, chỉ có thế thôi. Còn mẹ tôi, thương tôi lắm, chưa bao giờ đánh tôi cả, nên đừng ăn nói hồ đồ."
BẠN ĐANG ĐỌC
Taegyu | Tình Hay Máu?
Vampire"Vậy rốt cuộc anh yêu tôi là thật lòng hay chỉ vì máu của tôi, Kang Taehyun?" •Fic này được viết vì sở thích,không cầu lợi nhuận. •Tất cả hoàn toàn do tưởng tượng. •Các pic trong fic không thuộc quyền sở hữu của tớ