23

730 48 3
                                    

Kỳ thi cuối năm đã cướp trọn khoảng thời gian bên nhau của hai người. Jimin phải thường xuyên đến thư viện và tham gia một số khoá học online. Jungkook vì không thể rời xa bạn nhỏ nên cũng đành ngồi ở bên cạnh học cùng cậu. Nhiều lúc Jimin thực sự rất thương anh, nhìn thấy anh ngủ gục trên bàn lại cảm thấy xót xa, thế nhưng cũng không thể trách cậu được vì cái người lớn kia rất bướng bỉnh, mặc kệ Jimin có nói thế nào thì anh vẫn nhất quyết ở bên cạnh cậu. Jimin hỏi tại sao phải tự làm khổ mình như thế? Thì Jungkook lại rất vô tư trả lời

"Vì anh không muốn thấy em ngoại tình"

Chỉ còn hai ngày nữa là bắt đầu diễn ra kỳ thi, mọi việc tưởng chừng như suôn sẻ thì Jimin bị chảy máu cam. Jungkook như muốn phát điên khi bế bạn nhỏ đã ngất xỉu đến phòng y tế. Jimin nằm nghỉ ngơi một lúc cũng tỉnh lại, thấy Jungkook đang ngủ gục bên cạnh lại cảm thấy có lỗi. Jimin cố gắng học như vậy cũng chỉ vì một lí do mà thôi, cậu muốn dành vị trí thủ khoa lần này để mở đường cho tình yêu của hai người. Ba Park đã nói chỉ cần cậu là người có số điểm thi cuối năm cao nhất cả nước thì ông sẽ đáp ứng một yêu cầu của cậu vô điều kiện, chính vì thế Jimin muốn dùng việc này để xin ba Park cho mình được đến với Jungkook, cậu muốn được ở bên cạnh anh một cách công khai mà không cần phải lo lắng sẽ bị ba mẹ cấm cản. Jimin đưa tay vuốt tóc Jungkook, nhỏ giọng nói

"Jungkookie... em xin lỗi, hãy đợi em, chỉ một chút nữa thôi là chúng ta sẽ được ở bên nhau. Sẽ không còn bất cứ điều gì có thể cản trở chúng ta được, em yêu anh"

Jungkook tỉnh lại, nhìn thấy Jimin anh liền chau mày tỏ vẻ không vui. Vươn tay vuốt hai hàng chân mày của anh giãn ra, cậu bảo anh đừng có giận nữa vì nhìn anh giận trông rất xấu.

Jungkook đưa Jimin trở về nhà, hôm nay Jonghwa không tới khiến cả hai vô cùng vui mừng. Vừa vào đến phòng Jimin đã xoay người ôm lấy Jungkook rồi hôn lên môi của anh, Jungkook bất ngờ với hành động này, gỡ Jimin ra khỏi người mình rồi tròn mắt nhìn cậu.

Jimin mỉm cười với Jungkook "Sao thế? Anh không muốn em à?"

Trong lòng Jungkook cười khổ, tại sao anh lại không muốn cơ chứ? Thế nhưng sao ngày thường Jimin không chủ động như vậy, lại nhằm ngay đúng hôm cậu bị bệnh để chủ động mời mọc anh. Cho dù Jungkook có muốn như thế nào đi nữa cũng sẽ không hành hạ bảo bối đang bị bệnh của mình. Jungkook ôm lấy Jimin vào lòng rồi nhẹ nhàng vỗ lên lưng cậu

"Không phải... anh rất muốn đè em ra để thoả mãn, nhưng hôm nay thì không được. Ngoan, mau vào tắm đi rồi xuống dưới nhà ăn cơm"

"Em không sao đâu, thật đấy. Nếu anh muốn thì cứ làm đi, em không sao thật mà"

Jimin biết Jungkook lo sợ điều gì, nhưng cậu không muốn anh phải chịu đựng lâu như vậy, huống hồ cậu cũng muốn được gần gũi với anh. Jungkook bật cười, anh buông Jimin ra rồi hôn nhẹ lên môi cậu

"Được rồi, cún con mau vào tắm đi rồi xuống ăn cơm. Anh cho em nợ, khi nào thi xong anh sẽ đòi"

Không có Jonghwa ở đây, Eunbin lại được ăn cẩu lương trừ bữa. Cô nhìn hai đứa trẻ trước mặt vừa ăn vừa cười hi hi ha ha thì cảm thấy thật ghen tỵ. Nhìn thấy Jungkook đút cho Jimin từng đũa thức ăn, Eunbin cũng cảm thấy ấm lòng. Đứa trẻ này trước giờ vẫn luôn cô đơn một mình, không bao giờ thể hiện cảm xúc với bất kỳ ai, vậy mà lúc này lại có thể cười đùa vui vẻ, còn biết làm nũng với người ta nữa.

[KOOKMIN]  ĐIÊN VÌ YÊU [CV]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ