Chap 47

1.2K 97 0
                                    

Trải qua 2 ngày cuối tuần siêu ngắn đối với học sinh cấp 3, cuối cùng ai nấy cũng đều tất bật chuẩn bị cho ngày đầu tuần vào mỗi sáng thứ 2 và Chimon - chủ tịch hội học sinh cũng không ngoại lệ.

Từ khi thức giấc, Chimon vẫn luôn tự trấn an bản thân rằng cho dù có ai lời ra tiếng vào đi nữa cậu nhất quyết sẽ đều không để tâm, chỉ cần tập trung vào đúng chuyện mình cần làm thôi. Đúng vậy, Chimon đã nghĩ như thế suốt một buổi sáng khi đi bộ từ nhà tới trường

Dừng chân tại cổng trường cũng là lúc cậu phải bước vào cái xã hội thu nhỏ toàn lời ra tiếng vào về cậu chủ tịch hội học sinh nghèo lợi dụng con trai hiệu trưởng để moi móc tiền, hay còn những tin đồn thất thiệt hơn, họ có trăm cái miệng cậu không thể quản hết được.

Chimon nắm chặt vạt áo đến nhăn nheo, nhắm mắt thở 1 hơi thật dài. Chưa kịp chuẩn bị tinh thần, đã bị ai đó làm giật mình cho suýt nữa hồn lìa khỏi xác

"Áaa" Chimon kêu lên 1 tiếng khi thấy ai đó vừa chạm vai mình đánh mắt sang bên trái hoá ra là cậu bạn yêu dấu của mình - Nanon Korapat. Hôm nay cậu ta đặc biệt vui vẻ, không hiểu sao nụ cười đã vẽ trên môi khi vừa thấy mặt Chimon

"Hôm nay cậu tới muộn 2 phút" Nanon đưa tay lên xem đồng hồ, bình thường chỉ có đi đúng giờ hoặc đi sớm nay lại thấy Chimon đi muộn hơn thường ngày, khiến Nanon đứng ở bên đường cũng phải chạy lại dắt bạn chạy lon ton vào trường

Chimon ngơ ngác đến khó hiểu, cậu còn nhớ rõ là hôm trước Nanon bị đánh cho đến ngất, sau đó 1 chuyện rất rất dài đã xảy ra....nhưng cái quan trọng là Chimon đã bị phanh phui 1 sự thật có thể nói là "siêu kinh khủng" tiếp sau đó là...là gì thì mời xem lại chap trước, thế đấy...nhưng Nanon lại bày ra khuôn mặt như chưa có chuyện gì xảy ra thế này khiến anh chàng bạn thân Wachirawit chưa kịp thích nghi

Được dắt vào trường với khuôn mặt hoang mang tột độ, Chimon đã chuẩn bị cho màn ném đá chọi trứng hay những câu đá đểu hay nhất mọi thời đại nhưng hình như nó đã chẳng xảy ra, hôm nay sân trường vẫn nhộn nhịp, náo nhiệt như mọi ngày, vẫn đầy rẫy những câu chuyện phiếm của các học sinh nhưng tuyệt nhiên không ai nhắc tới vụ việc đã xảy ra cách đây 2 ngày. Chimon tự nhéo vào tay rồi kêu lên 1 tiếng "A" , đâu có phải mơ đâu, hôm nay mọi người sao đấy nhỉ?

Tiếp tục mang theo cái sự ngớ ngẩn của bản thân đến buổi chào cờ đầu tuần. Vì là chủ tịch hội học sinh nên vị trí chỗ đứng của Chimon cũng là phía trên đầu nơi đứng gần các giáo viên, Chimon đi từ phía dưới đi lên trên theo chỉ dẫn, lúc đi tới 2 hàng dọc còn tự động sáp ra 2 bên nhường đường cho cậu đi. Chimon bị một màn làm cho hoang mang hơn cả, bước lên phía trước với sự rụt rè, ánh mắt nhìn ngó 1 loạt thăm dò mọi người.

Đâu đó cậu vẫn bắt gặp vài ánh mắt không mấy thiện cảm, nhưng ngay sau đó 1-2 giọng nam vang lên phía sau làm tất cả ai nấy đều đứng hình kể cả Chimon

"Cất hết cái mắt đi, đứng gọn sang 2 bên cho cậu ấy lên"

"Nhanh lên, giờ chào cờ không phải cái chợ"

[PerthChimon] Chủ tịch Hội học sinh, mày chết chắc rồi Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ