Chương 18: Đôi mắt

439 38 3
                                    

Takemichi đứng trước cửa phòng bệnh của Draken, trấn tĩnh lại cảm xúc đang hỗn loạn, cậu gõ cửa chờ đợi người bên trong cho phép.

"Vào đi."

Xoạch

"Chào Draken, tao tới thăm mày."

Takemichi bước vô với khuôn mặt vô cảm mọi ngày nhưng không hiểu sao Draken vẫn có thể thấy trông cậu ủ rũ lắm. Cả cái chất giọng mơ hồ lại thiếu sức sống này càng làm hắn dám chắc cậu gặp chuyện gì đó khó nói.

"Có chuyện gì sao Takemichi? Trông mày như người sắp chết tới nơi." Draken bất ngờ hỏi Takemichi, ai ngờ lại làm cậu giật nảy mình.

"Ế? À..." Takemichi đảo mắt qua lại, cậu bối rối nghĩ xem nên trả lời làm sao. Lại nhớ tới khung cảnh bị mấy tên bất lương ngoài đường chú ý liền mang ra làm bia đỡ đạn.

"Chỉ là giờ tao nổi tiếng trong giới bất lương quá, đi đâu cũng bị chú ý nên không được thoải mái lắm."

"Đúng là gọi mày là người hướng nội cũng đúng, trông sắc mặt mày mệt mỏi còn hơn người bệnh thế này chắc khó khăn lắm." Draken phì cười, hóa ra Takemichi vì chuyện cỏn con đó mà thành thế này.

"Mày thử cảm giác của tao đi sẽ hiểu." Takemichi đặt giỏ hoa quả lên bàn, kéo cái ghế ngồi xuống cạnh giường Draken.

"Tao không hiểu đâu, ngay từ khi tao dấn thân vào giới bất lương tao đã rất tự hào khi được mọi người chú ý nên nó thành quen rồi."

"Hờ đây là cách mày an ủi ân nhân của mày đấy à?" Takemichi lườm Draken, nhưng với hắn nó không có sát thương như mọi khi, trông như cậu đang hờn giận thì đúng hơn.

"Ah đúng rồi. Cái này..."

"???"

Nhờ có Takemichi nhắc Draken mới nhớ ra việc Mikey nhờ vả mình. Hắn cúi xuống lấy ra một túi đựng đồ để cạnh chân giường, đưa qua cho cậu.

"Từ Mikey, nhờ tao đưa cho mày."

"Tao xem ở đây luôn được không?"

"Được, mày cứ tự nhiên."

Takemichi cẩn thận lấy ra thứ bên trong túi quà, một chiếc áo màu đen có thêu chỉ vàng nổi bật đập vào mắt cậu. Takemichi bất ngờ nhìn nó, đây chính là bang phục của Touman đấy thôi!!

"Đấy là bang phục Mikey đã mặc lúc thành lập Touman. Nó như thứ sinh mệnh của Touman vậy." Draken lên tiếng giải thích về bộ bang phục đó, càng làm Takemichi ngạc nhiên hơn.

"Tại sao lại đưa thứ như vậy cho tao? Tao có phải thành viên Touman đâu."

"Mặc hay không mặc là phụ thuộc vào mày nhưng mà tao muốn mày cầm nó." Draken mỉm cười nói lời nhắn nhủ Mikey để lại, có vẻ anh biết trước Takemichi sẽ hỏi thế chăng?

"Takemichi, mày là ân nhân của Touman, mọi người đều công nhận mày. Tao cũng là một trong số đó."

"Hãy nhận từ tao lời cảm tạ sâu sắc nhất..."

Draken nói hết những lời từ sâu trong thâm tâm của mình, hắn đứng dậy rời khỏi giường, trân thành cúi người trước cặp mắt ngỡ ngàng của Takemichi,

[AllTakemichi] Thành viên "đặc biệt" của S62Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ