Đoạn nội dung nhạy cảm bắt đầu và kết thúc bằng -----[H]----- nhé--------------------------------------------
Bây giờ nghĩ lại, dường như ngay từ lần đầu gặp gỡ, anh đã bị cậu thu hút.
Ở cậu có gì đó làm anh nhớ đến Andree - người anh đem lòng yêu nhưng chưa bao giờ hoàn toàn có được. Tuy nhiên, đó chỉ là ấn tượng ban đầu. Càng ở bên cạnh cậu lâu, anh càng cảm thấy cậu và Andree giống hai mặt của cùng một đồng xu hơn. Song song với điểm tương đồng luôn có sự hiện diện của điểm tương phản.
Cả hai đều là kiểu người khiến người khác phải ngoái đầu nhìn. Thứ sức hút này không chỉ đến từ dáng vẻ bề ngoài, mà còn từ phong thái điềm tĩnh lãnh đạm toát ra từ trong cốt lõi. Nhưng điểm khác biệt nằm ở chỗ, Andree biết mình nắm trong tay thứ sức hút ấy và chủ ý biến nó thành một dạng công cụ. Trong khi đó, dường như cậu lại chẳng biết gì về điều này. Cách cậu nói chuyện và suy nghĩ không giống một người biết mình có tiềm năng thao túng người khác.
Cả hai đều tỏ ý thích anh sau quãng thời gian tiếp xúc tương đối ngắn ngủi. Có lẽ, gu của họ giống nhau. Tuy vậy, trong khi cách tiếp cận của Andree pha trộn giữa táo bạo và đùa cợt, ở cậu anh lại cảm nhận được chút gì đó mềm mại và chân thành hơn. Từng cho rằng tình yêu mà nghiêm túc quá thì sẽ thiếu đi sự hấp dẫn, nhưng trong những ngày ở bên nhau, anh nhận ra sự đơn thuần nơi cậu khiến không khí ra vào phổi anh thêm dễ dàng. Cũng có thể, qua thời gian, tuổi tác đã làm anh thay đổi quan niệm.
Và điểm cuối cùng, cũng là điểm quan trọng nhất, cả hai đều muốn ở bên cạnh anh. Ngược lại, anh cũng muốn ở bên cạnh cả hai người họ. Vấn đề nằm ở chỗ, Andree không chỉ muốn mỗi mình anh, còn cậu lại không thể bằng lòng với việc anh không chỉ muốn mỗi mình cậu. Không có lựa chọn nào là trọn vẹn cho họ cả. Thế nên, dù biết tình cảm mình dành cho cậu đang ngày một lớn dần, anh vẫn quyết định ở lại với Andree. Từ bỏ một mối quan hệ đã thân thuộc với mình trong nhiều năm để bước vào ràng buộc với một người chỉ vừa quen biết vài ngày - anh nhanh chóng kết luận rằng đấy là hành động thiếu suy nghĩ.
--------------------------------------------
Trên suốt chuyến bay về Sài Gòn, anh và cậu gần như không nói với nhau lời nào. Cũng phải thôi, giờ thì còn gì để nói nữa. Ắt hẳn, tâm trạng cậu đang rối bời. Cậu vẫn muốn ở bên anh - cái ôm đêm qua đã nói lên điều đó. Nhưng cậu không thể chấp nhận những điều kiện kèm theo, lại cũng không biết phải làm gì để anh đổi ý. Anh hiểu thấu nỗi bất lực sâu thẳm cậu đang gánh chịu. Trước đây, chính bản thân anh cũng đã từng trải qua thứ cảm giác cay đắng ấy. Nhưng cũng vì thế, trong thâm tâm anh vẫn nuôi hy vọng mình có thể thuyết phục ngược lại cậu. Như cái cách Andree đã từng làm với anh.
"Đến nơi thì nhắn anh ra đón."
Mở điện thoại lên, anh nhìn thấy tin nhắn của Andree. Lúc này, cậu và anh đang đứng phía ngoài ga đến. Máy bay đã hạ cánh từ lâu, và các khâu thủ tục hải quan hành lý phức tạp cũng đều đã được hoàn thành.
- Anh đợi ai đến đón à?
Nghe cậu hỏi, anh vội vàng tắt tin nhắn của Andree đi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[RightRay] Bão
Fanfiction[24k.Right x B Ray] Bây giờ nghĩ lại, dường như ngay từ lần đầu gặp gỡ, cậu đã đem lòng thích anh.