#45.

94 6 0
                                    

"Hai đứa phải tự bảo vệ mình nghe chưa, Cao Dương tôi tin là thầy có thể bảo vệ cho Lạc Vân.....con gái dù sự thật có như thế nào thì quan trọng phải giữ cho mình một cái đầu lạnh và hơn hết không được có ý định trả thù hay gì đó khác. Ông bà luôn đợi con trở về, ngày nào cũng có món con yêu thích". Bạch trưởng thôn bịn rịn chia tay Lạc Vân ông cũng muốn ở lại làm chỗ dựa tinh thần nhưng có Cao Dương nên cũng yên tâm hơn nhiều, vợ chắc cũng đang mong đợi tin tức từ mình

"Trưởng thôn yên tâm, chúng cháu sẽ biết tự bảo vệ bản thân mình" Cao Dương trấn an Bạch Dương, dù có phải hi sinh tính mạng anh cũng phải bảo vệ được Lạc Vân

"Ông giữ gìn sức khỏe chờ con về nhé, gửi lời hỏi thăm sức khỏe đến bà hộ con nhé" Lạc Vân thút thít nhờ có được sống chung với hai ông bà cô đã cảm nhận được thế nào gọi là hạnh phúc gia đình biết học cách vị tha và trân trọng cuộc sống

 Lạc Vân vẫn đứng dõi theo cho tới khi bóng tàu hỏa chạy xa dần, cô sụp xuống bao nhiêu suy nghĩ ập đến nến như điều kinh khủng đó xảy ra thật thì phải đối mặt với nó ra sao đây

"Tiểu thư, đúng là cô rồi" Một người phụ nữ bê một thúng bánh rất to chạy lên mừng mừng tủi tủi, Lạc Vân có thoáng hoảng hốt xong ngay lập tức lấy lại bình tĩnh

"Xin lỗi cháu có quen cô không ạ? Có khi cô nhầm cháu với ai rồi cũng nên, cháu có việc bận mong cô thông cảm" Lạc Vân mỉm cười đôn hậu, bây giờ cô không muốn dính vào bất cứ rắc rối ngoài cuộc nào hết

"Nhận nhầm sao? Không thể được một tay tôi chăm sóc cô từ lúc còn đỏ hỏn mà, cô là Viên Hạnh Ngân con gái của lão gia Viên Bá Thông và phu nhân Ôn Ngọc Mẫn" Tim Lạc Vân chững lại một nhịp, cô còn đưởng bản thân nghe nhầm quay sang nhìn Cao Dương cũng ngơ ngác

"Cô ơi, chúng cháu muốn hỏi cô một số chuyện ở đây không tiện lắm" Cao Dương ra hiệu cho người phụ nữ kia, sau khi ngó nghiêng xung quanh bà ấy cũng hiểu nên ngay lập tức đi theo họ vào một quán nước

Một thứ gì đó đang lan khắp tế bào của Lạc Vân hai tay cô run rẩy làm cốc trà bắn nước tung tóe mặc dù nó đang bốc khói nghi ngút nhưng chẳng cảm nhận thấy bất kì điều gì, Cao Dương nhận ra điều khác thường ngay lập tức dùng đôi bàn tay ấm áp của mình để giúp Lạc Vân bình tĩnh hơn

" Cô nói sao ạ, cháu không phải là con của Bác sĩ Viên Bằng và Giáo sư Hàn Mỹ Oánh sao ạ?". Lạc Vân uống ngụm nước cho bản thân bớt căng thẳng, những thông tin dồn dập khiến cô khó thở vô cùng

" Hả....không Viên Bằng à, chú của tiểu thư tên thật là Viên Bá Thâm mà. Cũng có thể là sau một lần bao bệnh thầy phán phải đổi tên mới thoát khỏi cơn thập tử nhất sinh nên dùng tên đó đến bây giờ. Năm tiểu thư tròn năm tuổi ông bà chủ đã đưa cô ra nước ngoài nên là từ đó tôi cũng chẳng còn liên lạc được với ba người, có lẽ Hàn Mỹ Oánh là vợ hoặc người quên nào đó của nhị lão gia. Mặc dù đã lâu lắm rồi nhưng tôi không thể nhận nhầm được đôi mắt này là của Ngọc Mẫn phu nhân và cái sống mũi thẳng đuột này không phải của đại lão gia thì con của ai được" Sau một hồi nói chuyện hai người họ biết người này tên là An Thi người hầu đã làm trong Viên gia lâu lăm, bà ấy từng là bá vú chịu trách nhiệm chăm sóc Lạc Vân trong khi bố mẹ thật bận công việc

(12CS) Xuyên Không Kí SựNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ