Chương 45-2: Dạy hát (2)

72 7 0
                                    

- --

Thấy Kỳ Duyên cứ cúi đầu suy tư khiến Minh Triệu cảm thấy bối rối, đã lâu rồi cô không hát, mà bài này còn khá khó nên cô không chắc ban nãy mình hát có lạc nhịp hay không nữa.

"Có phải chị hát không hay không?" Minh Triệu thận trọng hỏi, tay hơi siết lại.

Kỳ Duyên lắc đầu rồi tươi cười, "Chị Triệu hát rất hay, em rất thích."

Nói xong, Kỳ Duyên vỗ tay thật to như lúc nàng hòa mình vào vạn người dưới khán đài vậy. Ngôi sao xa xôi mà nàng không thể với tới giờ lại đang ở cạnh ban phát ánh sáng cho nàng, nàng thích còn không kịp chứ nói gì đến ghét bỏ?

"Vậy là tốt rồi, chị cứ tưởng Nguyển tiểu thư không thích nữa chứ." Minh Triệu lặng lẽ thở phảo nhẹ nhõm rồi tiếp tục hát câu thứ hai.

Sau đó cô giải thích qua các kỹ thuật của đoạn vừa rồi thì người đối diện như lâm vào trầm tư.

Trông có vẻ ngốc nghếch.

"Nguyển tiểu thư, có vấn đề gì sao?" Minh Triệu nhẹ nhàng hỏi, trong mắt ánh lên sự nôn nao.

"À..." Kỳ Duyên ngượng ngùng cười, nàng nghiêng đầu bày ra vẻ mặt đáng yêu, "Em không nhớ rõ lắm, Chị Triệu có thể nói lại một lần nữa không?"

"Ừm." Minh Triệu gật đầu, ánh mắt hòa nhã chứ không hề có chút không kiên nhẫn nào.

Kỳ Duyên âm thầm thở phào, nàng không thèm nghĩ đến mấy chuyện kia nữa mà tập trung học hát với Minh Triệu. Cuối cùng, sau một buổi sáng kiên nhẫn giảng dạy của Minh Triệu, Kỳ Duyên chỉ hát được một câu, chính là cái câu đơn giản nhất kia.

Rõ ràng khi hát cùng nữ thần thì nàng có cảm giác mình hát chuẩn rồi, nhưng mỗi lần hát một mình thì lại hát sai, nàng né tránh những âm tiết đúng một cách chuẩn xác. Xem ra người ta nói nàng "dốt nhạc bẩm sinh" cũng chẳng lệch đi đâu được.

"Nguyển tiểu thư đừng sốt ruột, em mới học một buổi, được như bây giờ là tiến bộ lắm rồi." Minh Triệu nhẹ nhàng cổ vũ.

Tuy rằng tố chất âm nhạc của Kỳ Duyên kém hơn cô một chút, nhưng đối phương vẫn luôn nỗ lực, vì vậy cô nên động viên nàng nhiều hơn, giống như cách mà nàng đã luôn động viên cô vậy. Nếu không có nàng ở bên cạnh cổ vũ và bầu bạn thì có lẽ bây giờ cô vẫn còn đang run bần bật trong khoảng không gian đen tối kia rồi.

"Thật vất vả cho chị khi phải dạy một người ngốc nghếch như em." Kỳ Duyên ngượng ngùng nói, sau đó nàng nhìn thoáng qua đồng hồ, "Em đi nấu cơm đã."

"Ừm." Minh Triệu gật đầu rồi rót nước uống.

Kỳ Duyên nhanh chóng làm xong cơm trưa, khi hai người chuẩn bị ăn cơm thì Kỳ Duyên nhận được một cuộc điện thoại của Đồng Ánh Quỳnh.

"Có chuyện gì?" Kỳ Duyên vừa xới cơm vừa hỏi.

"Nguyễn tổng, chiều nay có buổi họp báo cho phim mới của chúng ta, hy vọng Nguyễn tổng có thể đích thân đến dự." Đồng Ánh Quỳnh sốt ruột nói.

Kỳ Duyên sửng sốt, một lúc sau mới nhớ ra Đồng Ánh Quỳnh đã từng nói với nàng về chuyện mở họp báo, nàng cứ nghĩ nàng không cần phải ra mặt nên không định đi, nhưng không ngờ vẫn phải đến dự.

(Cover - Triệu Duyên ) Trọng sinh trở thành bạn gái tra công của nữ thầnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ