Chương 27-2: Ký thỏa thuận (2)

128 6 0
                                    

- --

Lúc ðến gần cửa toilet, Kỳ Duyên cố ý býớc chậm lại.

Nếu không có những lời vô ý của Kỳ Châu thì có lẽ nàng ðã không biết mình ðã nói ra một ðiều ðáng sợ với nữ thần rồi.

Nàng lo rằng nữ thần còn ðang sợ hãi nên chẳng dám trực tiếp ði vào mà cúi xuống thả con mèo tai cụp ra, ðể nó thay nàng ðến an ủi nữ thần.

"Meo---" Con mèo tai cụp tiến vào buồng vệ sinh, nó ngẩng cái ðầu nhỏ kêu một tiếng.

Minh Triệu hoảng sợ khi ðột nhiên nghe thấy tiếng ðộng, ðến khi cô nhận ra ðó là con mèo tai cụp thì mới thở phào nhẹ nhõm.

Minh Triệu lại nhìn vào khuôn mặt ðẫm nýớc mắt của mình trong gýõng, cô cố gắng chớp chớp mắt, sau ðó tạt nýớc lên mặt, xác nhận ðã không còn dấu vết của nýớc mắt thì mới khom lýng bế con mèo tai cụp lên.

Thân hình mềm mại ấm áp của con mèo tai cụp áp sát vào lồng ngực của cô, cõ thể cũng nhờ thế mà dần trở lại ðộ ấm ban ðầu.

"Coca..." Minh Triệu nhỏ giọng gọi, tay vuốt ve sống lýng con mèo tai cụp, "Có phải chị quá vô dụng hay không..."

"Meo---" Con mèo tai cụp thoải mái phát ra tiếng gừ gừ trong cổ họng.

Tâm tình của nó dýờng nhý ðýợc truyền qua cô, nhờ vậy mà cô cảm thấy ổn hõn nhiều. Chờ ðến khi trái tim của mình dần ổn ðịnh trở lại, cô mới nhẹ nhàng hít một hõi rồi ði ra ngoài.

Giây tiếp theo, ðộng tác vuốt mèo của Minh Triệu ngừng lại, cô muốn quay trở lại toilet, nhýng cuối cùng lại ðứng bất ðộng.

Cô sợ rằng mình sẽ bị ngýời kia nhìn thấu.

"Chị Triệu õi, em xin lỗi, ban nãy không phải em cố ý ðâu, lần sau em sẽ không lỡ lời nhý vậy nữa." Kỳ Duyên sốt ruột xin lỗi, ðộng tác thể hiện sự hối cải rõ ràng.

Minh Triệu nghe vậy thì tiếp tục vuốt ve sống lýng của con mèo tai cụp, cô trầm mặc một hồi lâu rồi nhẹ nhàng lắc ðầu, "Là chuyện riêng của tôi thôi, tôi không trách em......"

Lời của cô càng khiến Kỳ Duyên cảm thấy có lỗi hõn. Tuy rằng nàng không phải là ngýời ngýợc ðãi nữ thần, nhýng nếu hiện tại nàng là chủ của cõ thể này thì nàng phải có trách nhiệm giúp nữ thần thoát khỏi bóng ma tâm lý trong quá khứ.

"Em cam ðoan với Chị Triệu rằng lần sau sẽ không xảy ra chuyện nhý vậy, hõn nữa em cũng quyết không ðể ngýời khác coi thýờng chị." Kỳ Duyên nghiêm túc nói, bàn tay giõ lên tạo dáng thề thốt.

Minh Triệu ngẩng ðầu, ðối mặt với cô là sự kiên ðịnh trong con ngýõi của nàng.

Ðây là lần ðầu tiên cô nghe thấy một lời hứa hẹn ðầy quyết tâm nhý thế, trong lòng âm thầm ðặt chút tin týởng vào nàng. Quả thật là từ khi ngýời này mất trí nhớ ðến giờ thì chýa bao giờ ðộng tay ðộng chân với cô, ngay cả nói nặng lời cũng chýa từng có.

Kỳ Duyên ở trýớc mặt cô vẫn luôn mang một nụ cýời ðõn thuần vui vẻ, khác hẳn với con ngýời ở trong kí ức của cô.

"Ừm, tôi biết rồi..." Minh Triệu nhỏ giọng ðáp, sau ðó ôm mèo tai cụp ði trýớc.

Lời của cô làm Kỳ Duyên có cảm giác cô không tin týởng nàng lắm, ðiều này càng khiến nàng thấp thỏm không thôi. Vậy nên trên ðýờng trở về, Kỳ Duyên tự giác ngồi ở phía sau, hạn chế sự tồn tại của mình hết mức có thể.

(Cover - Triệu Duyên ) Trọng sinh trở thành bạn gái tra công của nữ thầnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ