Chương 78: Biểu lộ tâm ý

163 8 0
                                    

Bộ dáng lặng im của Minh Triệu khiến Kỳ Duyên có chút lo lắng, nàng nhẹ giọng hỏi, "Bé, chị sao thế?"

"Chị không sao?" Minh Triệu lắc ðầu, cô cố gắng xốc lại tinh thần rồi cýời nói, "Gấu, em xuống ãn cõm trýớc ði, chị còn có chút việc cần phải hoàn thành."

Kỳ Duyên không hề nhúc nhích, nàng ðứng một hồi rồi ðột nhiên cầm lấy xấp tài liệu kia. Bởi vì ðộng tác của nàng có chút ðột ngột nên ảnh chụp và tài liệu bên trong bị rõi xuống ðất. Thấy vậy, Minh Triệu vội vàng ngồi xổm xuống nhặt chúng, rồi cô chợt rõi vào cái ôm ấp ám của ngýời kia.

"Bé, chị ðang sợ cái gì thế?" Kỳ Duyên ôm Minh Triệu, mặt ðối mặt hỏi.

"Chị không sợ." Minh Triệu lắc ðầu, nụ cýời trên môi có chút gýợng gạo, cô quay ðầu ði, không dám ðối diện với Kỳ Duyên.

Từng tấm ảnh rõi trên mặt ðất nhý những cây kim ðang chực chờ ðâm lấy cô, khiến cô vô cùng bất an.

Kỳ Duyên nhìn cô, vẻ mặt trở nên nghiêm túc, nàng buộc Minh Triệu nhìn mình, "Bé, chị sợ mối quan hệ giữa chúng ta bị lộ ðúng không?"

Ðôi mắt Minh Triệu chợt loé lên, cô rũ mi xuống, tránh né ánh mắt của nàng. Biểu tình của cô khiến suy ðoán trong lòng Kỳ Duyên càng chắc chắn hõn. Sau một lúc tạm ngýng, Kỳ Duyên nghiêm túc hỏi, "Tại sao chị lại sợ? Bây giờ chúng ta ðã ở bên nhau thì tất nhiên ðến một ngày nào ðó ngýời ngoài sẽ phát hiện, chị muốn giấu ðến khi nào cõ chứ?"

"Chị..." Minh Triệu dừng một lúc.

Cô chẳng muốn dấu diếm phần tình cảm này, thế nhýng cô sợ rằng dý luận sẽ tổn thýõng Kỳ Duyên. Bởi những lời nói týởng chừng nhý chẳng có một chút trọng lýợng nào từ những kẻ nấp sau bàn phím ấy còn sắc bén hõn lýỡi dao, thậm chí nó có thể dồn một ngýời vào chỗ chết.

"Bé này, bố mẹ em ðã biết chuyện em thích chị rồi, em cũng chẳng quan tâm ðến dý luận ngoài kia." Kỳ Duyên chậm rãi nói.

Minh Triệu sửng sốt, trong mắt toàn là kinh ngạc, cô ngẩng ðầu nhìn về phía Kỳ Duyên, "Chú dì ðã biết rồi sao?"

"Vâng." Kỳ Duyên gật ðầu một cách chắc nịch, trên mặt lộ rõ vẻ bất bình.

Tim Minh Triệu ðập kịch liệt, sắc mặt dần hồng lên, cô nghĩ ngợi một lát rồi quyết ðịnh nói ra suy nghĩ của mình.

"Hiện tại, Kỳ Thý ðã Tử Tấn chị dồn ðến ðýờng cùng, có khả nãng cô ta sẽ phải vào tù. Nếu nhý nó không dừng lại thì cô ta sẽ tung những ảnh chụp này ra ngoài, vậy thì mối quan hệ giữa chúng ta sẽ bại lộ, ðến lúc ðó..." Nói tới ðây, ánh mắt Minh Triệu chợt loé lên, cô ngừng lại.

"Ðến lúc ðó sẽ có rất nhiều ngýời nhìn chúng ta bằng ánh mắt khác thýờng." Kỳ Duyên nói tiếp.

Minh Triệu cắn môi, gật gật ðầu.

"Em không sợ, từ khi chúng ta ở bên nhau thì em ðã xác ðịnh phải ðối mặt với ðầy rẫy áp lực rồi." Kỳ Duyên hôn lên mặt Minh Triệu, nàng nở một nụ cýời ôn hoà, "Chỉ cần Bé không lùi býớc thì em sẽ không buông tay."

Cảm giác ấm áp bao trọn lấy Minh Triệu, cô cýời nhẹ, "Chị sẽ không lùi býớc, chúng ta vất vả lắm mới có thể ở bên nhau, sao chị có thể từ bỏ ðýợc chứ?"

(Cover - Triệu Duyên ) Trọng sinh trở thành bạn gái tra công của nữ thầnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ