Chương 66

144 13 0
                                    

Nếu không bị ôm eo và không bị cản lại, không chừng Đan Ny đã bước tới cho hai người bạn kéo băng rôn một bài học.

Phòng ăn cười vang, đợi Đan Ny bình tĩnh lại, bánh kem được đẩy lên, Đan Ny nhịn cười đứng khoanh tay. Bạn bè đội mũ sinh nhật, đưa cho con dao nhựa, kéo ghế cởi áσ khoác, chu đáo hầu hạ nàng ngồi xuống, nàng mới bỏ qua.

Đan Ny giơ dao chém vào không khí: "Các cậu thấy thú vị không?"

Một người bạn chợt ngẩng đầu vỗ tay, hát vang: "Happy birthday to you ~"

"Happy birthday to you ~"

"Happy birthday to you ~"

...

Bên này kết thúc chưa đến mười một giờ rưỡi, Đan Ny có hơi buồn ngủ, nàng lên xe nhà mình, gọi điện thoại cho Trần Kha.

Mấy phút trước, Trần Kha nhắn tin cho nàng, nói đã về nhà, hỏi nàng bao giờ trở về.

Nhấc máy, Đan Ny ném một câu em lên xe, bắt đầu...

"Chị không biết hôm nay bọn họ quá đáng đến mức nào."

"Vợ ơi, em kể chị nghe, không ngờ bọn họ lại làm một cái băng rôn chúc mừng em làm công!"

"Còn thả bóng bay chúc mừng, chị biết không, là bóng bay là đặt làm, đủ màu hết, trên bóng có in chữ, in là chúc mừng Trịnh Đan Ny làm công vui vẻ!"

"Trần Vương Kha." Đan Ny mệt mỏi dựa vào phía sau: "Chị thấy có giận không!"

"Giận."

Bên Trần Kha rất yên tĩnh, Đan Ny đóng kính xe lại, tắt đi tiếng ồn ào và hối hả của thành thị, trong xe chợt trở nên yên tĩnh. Cúp điện thoại của Trần Kha, Đan Ny thấy cuộc gọi nhỡ của sếp, nàng gọi lại, ban đầu hai người nói vài câu về chuyến du lịch của nàng, cuối cùng sếp hỏi: "Ngày mai rảnh không? Tôi muốn dẫn cô đi phỏng vấn."

"Tôi nói đã trễ như vậy, sếp tìm tôi hẳn là không có chuyện gì tốt."

"Tôi nghĩ cô mới về, chắc là mệt." Sếp cũng cười: "Lần này là một cụ già trong thôn, mấy hôm trước bọn họ đều đi công tác, chỉ có mình cô có kinh nghiệm. Trong tòa soạn không có ai rành rẽ, hơn nữa lần trước cô viết bài rất tốt, quản lí cũng đề cử cô với tôi."

"Được rồi."

Vì thế năm phút sau Trần Kha lại nhận được cuộc gọi của Đan Ny, báo cáo việc này.

Rõ ràng nàng sẽ về đến nhà trong vài phút nữa, nhưng Đan Ny vẫn không thể chờ. Đan Ny nói xong, Trần Kha im lặng một lúc.

"Phải qua đêm à?"

"Ừ, ở lại một đêm."

"Thật đáng tiếc." Trần Kha im lặng một chút.

Nàng khó hiểu: "Chị sao vậy?"

"Tối mai có một bữa tiệc, vốn định dẫn em đi."

Đan Ny dừng một lúc, bỗng không vui: "A, trùng hợp thế."

"Hôm nay chị còn nói với Tiểu Vân, ngày mai chuẩn bị một bộ quần áo cho em."

Đan Ny lại càng mất mát hơn: "Vậy sao bây giờ mới nói cho em biết?'

"Chị muốn đợi em về nhà lại nói, không nghĩ em nhận điện thoại của sếp."

[Đản Xác][BHTT] Ôn Lương (cover)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ