C70: Mỗi người một nơi

2K 126 11
                                    

Duyên vừa lên chuyến bay muộn ra Hà Nội.

Cô mới xong việc liền tranh thủ về nhà tắm rửa, thay vội bộ đồ thoải mái rồi đi thẳng ra sân bay ngay. Mấy năm gần đây Duyên đều bận vào dịp này. May sao năm nay trống lịch được 2 ngày, đúng ngay dịp giỗ ở quê.

Duyên có rủ Triệu, thật lòng chị cũng rất muốn đi. Vì nhà Duyên ở Hà Nội thì hai người cũng thường lui tới thăm nom rồi, nhưng quê ngoại cô ở Ứng Hòa thì chưa có dịp về thăm lần nào. Tiếc là lịch trình cá nhân của chị đã có từ trước, nên đành phải bỏ lỡ dịp này.

Mấy ngày trước, thấy Duyên lủi thủi xếp đồ một mình, chị biết cô có chút buồn trong lòng. Đi đâu cũng có nhau riết thành quen, đặc biệt là những dịp họp mặt gia đình như thế này, Duyên lúc nào cũng muốn dẫn Triệu theo cùng.

Thế là Triệu âm thầm đi mua một ít quà bánh, cho cả người lớn tuổi và trẻ con. Dù ngoài đấy cũng không thiếu món gì như trong Sài Gòn, nhưng chị nghĩ Duyên về thăm quê có mang theo chút quà mọi người sẽ vui hơn.

"Bà Gấu đi đứng cẩn thận nha! Ngoài đấy ban đêm trở lạnh rồi, nhớ giữ ấm đó!"

"Ừm, tui mới vừa lên máy bay rồi. Bà đi ăn nhớ đừng uống nhiều quá đó. Đi về một mình nguy hiểm. Về tới nhà nhắn tui liền nha!"

Duyên chuyển điện thoại qua chế độ máy bay rồi thở dài. Nhìn qua chiếc ghế trống trải bên cạnh tự dưng thấy chạnh lòng quá đỗi. Hai mắt mỏi nhừ, nhưng cô không chợp mắt nghỉ được chút nào trên máy bay. Tâm trạng thì không buồn không vui, nhưng không phấn khởi như những lúc bay đi đâu đó cùng chị.

Triệu vẫn còn đang trên set quay, lát nữa chị sẽ đi ăn tối cùng với ekip. Chị đã hứa sẽ đãi mọi người trong nhóm thân cận một chầu hoành tráng. Kèo này hẹn từ lâu lắm rồi, nhưng mãi mới thực hiện được. Vì muốn cảm ơn mọi người đã tận tình hỗ trợ nhau trong suốt khoảng thời gian bận rộn vừa qua. Lẽ ra Duyên cũng đi cùng nữa, làm sao mà thiếu cô được.

Nhưng Triệu bảo công việc và cộng sự thì luôn còn đó, chị đại diện đi ăn với mọi người là được rồi. Gia đình vẫn nên được ưu tiên mỗi khi mình thật sự có thời gian. Đừng tự viện cớ để dễ dãi với bản thân mà lỡ hẹn với người thân.

Đợt này nghe Duyên báo tin sẽ về Hà Nội, rồi cùng cả nhà về thăm quê ngoại, ai cũng vui và trông ngóng. Có con gái xinh đẹp, thành công, lại là người nổi tiếng, ai mà chẳng muốn khoe với họ hàng. Nhưng quan trọng nhất là Duyên ngày một chững chạc hơn, biết nghĩ hơn, hình ảnh xuất hiện khắp nơi với những điều tích cực, tốt đẹp, đó mới là điều khiến bố mẹ tự hào.

Tối đó Duyên báo tin đã về tới nhà ở Hà Nội an toàn, rồi nằm chờ tin nhắn của Triệu mãi đến khi ngủ quên lúc nào không hay.

Sáng ra cả nhà phải xuất phát về quê sớm. Duyên mới đọc được tin nhắn chị gửi lúc khuya.

"Tụi nhỏ sung quá còn rủ đi tăng 2 nữa, từ chối cũng kì. Hihi. Tui về tới nhà rồi. Hơi trễ nhưng không có say nha! Bà yên tâm."

---

Triệu hoàn thành xong hết việc của mình vào xế chiều hôm sau.

Đang trên xe về nhà, Triệu lướt facebook thì thấy bài đăng của Duyên lúc sáng. Chị bấm vào xem kĩ từng tấm một. Khung cảnh ở quê thật bình yên, nhưng caption thì có pha lẫn chút gì đó tủi thân, hờn dỗi.

[TRIỆU DUYÊN] - Trời ban mỗi chữ DuyênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ