"hạ sĩ jung, anh bảo những năm về trước anh từng đến đây mà đúng không?"
jungwon ngắm nghía khán phòng bên trong rạp hát một lượt rồi quay qua hạ sĩ jung vẫn đang bất ngờ trước khung cảnh của nơi đây
"phải... 5 năm trước... lúc đó cũng căng phết"
"các cậu thật sự muốn nghe sao? tôi biết cậu jungwon là cảnh sát hình sự, ba cái chuyện đó có lẽ không gây ám ảnh được cho cậu nhưng về nhóc minhee, tôi không chắc"
hạ sĩ jung nói với giọng điệu nhẹ nhàng hơn rất nhiều so với lúc ở trên xe
jungwon và hạ sĩ jung cùng đồng loạt nhìn về phía kim minhee vẫn đang vui vẻ háo háo đi loanh quanh ngắm nghía mấy thứ đồ trưng bày cũ kỹ phủ đầy bụi được bày trí khắp nơi trong sảnh lớn
một sĩ quan tốt, một sĩ quan tử tế và có phần non nớt là những gì mà hai người nhận xét về cậu trai trẻ kia. một chú cừu nhỏ bé bị đám cáo già sợ ma tại cục ném đến đây... thật tội nghiệp
jungwon tặc lưỡi vài cái rồi nhìn về phía hạ sĩ jung với ý tứ "anh cứ kể đi, chúng ta vừa đi kiếm lũ sinh viên vừa nghe kể chuyện" rồi di chuyển sâu vào chỗ bậc thang dẫn lên cánh cửa đỏ phía trên
jungwon và hạ sĩ jung chia nhau ra tìm kiếm. hạ sĩ jung tuy vẫn còn ám ảnh về chuyện cũ nhưng cũng không muốn mất mặt trước đàn em, vậy nên anh ta đi về phía cánh cửa dưới tầng 1 lắc lắc tay cầm vài tiếng
chiếc lục lạc treo trên cửa vang lên nặng nề trong bầu không gian im ắng khiến cả ba vị cảnh sát đều nổi hết cả gai ốc. cái thứ tiếng rền vang rộn rã nhọc nhằn, nghe thật khó chịu làm sao
hạ sĩ jung đã chuẩn bị tinh thần đối diện với cái gì hoặc điều gì đó sẽ chào đón anh ta ở bên trong nhưng may thay, chiếc cửa này đã bị khóa, không thể mở được
về phía jungwon, em quan sát hai đồng nghiệp của mình là hạ sĩ jung đang tìm cách mở cánh cửa ở dưới tầng 1 và nhóc kim minhee đang cố gắng nhìn vào khoảng trống tối om dưới gầm cầu thang để xem có ai trốn dưới đó không
em yên tâm thấy hai người họ vẫn còn đang ở trong tâm mắt của mình, jungwon di chuyển lên cầu thang. em muốn xem chiếc cầu thang to lớn này với lí do gì mà chỉ dẫn lên đúng cảnh cửa đỏ ở lầu 2 một cách kỳ quặc như thế
cái lối kiến trúc quái dị này quả nhiên cũng đủ gây khó chịu cho một kẻ không chuyên về xây dựng gì đó như em
"ai lại đi đầu tư cả cái cầu thang to tổ chảng, trạm trổ các thứ như này chỉ để đi lên đúng cái cửa ở trên tầng 2 nhỉ"
"người giàu xưa với người giàu nay đúng là chẳng khác nhau mấy... haizz, giàu mãi cứ giàu mà nghèo mãi cứ nghèo"
**********
park jay không thể không ngừng xao xuyến con tim của hắn. trái tim vốn đã đóng băng và vấy máu bấy lâu nay bây giờ lại đập lên từng nhịp thật nhanh, con tim park jay run lẩy bẩy như thể chưa bao giờ hắn cảm nhận được thứ cảm xúc hiện đang chạy trong người, trong từng tế bào của hắn vậy
từ khi tồn tại trên trái đất này dưới hình dạng con người cho đến khi hắn chuyển thành một thực thể xấu xa hơn con người, park jay vốn chẳng để tâm đến bất kỳ kẻ nào nhòm ngó ra vào về gia đình hắn. đúng, gia tộc của park jay không chỉ giàu có bình thường mà phải là rất rất rất nhiều tài sản mới đúng
BẠN ĐANG ĐỌC
chaconne [jaywon][enhypen]
FanficBất kỳ kẻ nào bước chân vào rạp hát này đều sẽ bị nguyền rủa một cái chết kinh hoàng nhất *Không nhận chuyển ver dưới mọi hình thức