C5

117 14 0
                                    

Chương 5

=========

Để lại lá thư nói rằng mình có việc phải đi giải quyết, không thể cùng đội đi đến khu trú nạn. Khi trời còn sương giá vẫn chưa sáng hẳn, Laville đã lên đường ngay mà không một ai hay biết. Mất khoảng một ngày để đi từ đây về nhà cũ của cậu.

Rời khỏi địa phận Tháp Quang Minh quản lí, Laville mới thở phào một hơi, sự ngột ngạt đeo bám cậu từ đêm qua đến giờ đã vơi đi bớt.

Đón được một chuyến tàu vừa hay điểm đến là quê hương mình, Laville cảm thấy thật may mắn!

Trên tàu không quá đông khách, cũng dễ hiểu vì quê hương cậu chỉ là một vùng nông thôn nhỏ, người đi đến đó có chăng là những người buôn bán gỗ và lương thực, hoặc là con xa xứ như Laville về thăm nhà.

Laville tìm đại một chỗ ngồi có cửa sổ hướng ra ngoài, việc ngắm nhìn phong cảnh bên ngoài lướt đi sẽ khiến cậu đỡ buồn chán hơn tí.

Tàu bắt đầu chạy, thông qua cửa sổ, Laville có thể nhìn thấy Tháp Quang Minh đang dần nhỏ lại rồi biến mất sau làn mây trên đỉnh núi. Laville chống tay lên cạnh cửa sổ, tựa người ra phía sau, thả lỏng bản thân mình. Mắt Laville nhìn theo phong cảnh lần lượt lướt qua, cảm giác rất yên bình, một chút yên tĩnh này giúp cậu thấy thư thái phần nào.

Tàu chạy rất nhanh đã đến điểm dừng, hành khách từng người đi xuống. Laville khi vừa đặt chân xuống phần đất quê hương mình, một cảm xúc thân thương khó tả ùa về.

Đã bao lâu rồi cậu mới trở về đây...

Bước đi trên con đường lát gạch đã xuống cấp, cỏ dại mọc lan khắp. Hai bên đường là hàng cây phong rậm rạp, vẫn còn chưa đến mùa thu nhưng xem sắc lá xanh tươi như vậy, có lẽ mấy năm nay sinh trưởng khá tốt. Laville nhìn đâu cũng thấy quen thuộc, bất giác khẽ cười. Hóa ra cảm giác đi xa rồi trở về là thế này...

Bước chân Laville đột nhiên dừng lại, cậu cảnh giác nhìn xung quanh bởi cảm nhận được có kẻ đang theo dõi mình, quan trọng hơn là đối phương không phải người bình thường. Như để chứng minh cho cảm giác của Laville là đúng, từ hai bên hàng cây phong hơn mười bóng đen cùng lao ra. Laville cẩn trọng trong từng bước đi né được một cú vồ đến, cậu xoay người rút súng, bắn văng hai kẻ lao lên. Lúc này mới có thời gian nhìn kĩ đám tập kích mình là ai, Laville nhận ra năng lượng hắc ám trên người mấy kẻ này, cậu thầm nói chẳng lẽ là tay sai của ma pháp sư?! Nhưng tại sao chúng lại xuất hiện ở đây, lại còn nhắm đến cậu mà tấn công?!

Một mình Laville đánh với hơn mười người có chút chật vật, chúng dường như không có ý định giết cậu mà đang cố làm cho cậu kiệt sức. Từng chiêu thức mang theo ma lực đánh tới, Laville dù cẩn thận né tránh hay đỡ đòn cũng bị mất đi một phần năng lượng thần quang.

Đám này muốn bắt mình!

Biết được điều này, Laville cũng không muốn tiếp tục cùng bọn chúng đánh nhau, nếu tiếp tục đánh cậu là người thua thiệt và đến khi không còn sức cản đòn nữa thì sẽ bị bắt mất.

Thấy Laville chống trả cương quyết khó mà bắt giữ được cậu, một trong số đám tay sai tung ra một túi khí độc, làn khói màu tím nhanh chóng lan ra trong không khí.

[TULAVI/VÌ EM]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ