C1

371 26 2
                                    

Chương 1

========

Tại điện Judgement, âm thanh dã thú gào thét vang vọng, tiếng dây xích đập xuống nền gạch nghe thật chói tai.

Những sợi dây xích khổng lồ viết đầy chú văn đang trói chặt ma thú ba đầu, một cái đầu đã bị chém đứt, máu đen vẫn tuôn chảy như mưa. Một kết giới cực mạnh được dựng lên để phòng trường hợp ma thú phá vỡ xiềng xích mà trốn thoát, bên ngoài kết giới có đến năm vị thánh đồ cùng với sự hỗ trợ của pháp sư Jinna, một trận pháp toả ra ánh sáng vàng kim dần hình thành, áp chế ma thú đang cố vùng vẫy.

Tại hành lang dài trên cao, phó điện chủ Yorn cũng đến xem xét việc quân của tháp Quang Minh bắt được ma thú ở vùng phụ cận khe nứt không gian. Chiến công lần này sẽ giúp ích cho việc thu thập thêm thông tin về các chủng loại ma thú. Lúc Yorn đi đến nơi đã nghe thấy giọng cười sảng khoái, liền biết là ai đang to tiếng nhất.

"Không ngờ mấy đứa nhóc các ngươi cũng được việc lắm, rất khá! Rất khá!" Ngộ Không vắt Thiết Bảng trên vai, vừa vỗ vai Laville vừa cười khen ngợi: "Nhất là nhóc con ngươi, công lớn đấy!"

"Ngộ Không đại nhân quá khen rồi, là do tất cả mọi người cùng cố gắng, ha ha..." Bị vỗ mấy phát muốn bay luôn phổi ra ngoài, Laville khó khăn gượng cười, thầm khổ sở mà khóc - sức lực vị này sao mà lớn quá!!!

"Các ngươi vẫn có thời gian ở đây tán chuyện?" Giọng nói lạnh lẽo không nhanh không chậm vang lên, mọi người đang cười nói rôm rả ngay lặp tức giữ trật tự, không một ai dám lớn tiếng như vừa rồi. Phó điện chủ dở khóc dở cười dùng tay day trán, anh cảm thấy bầu không khí phút chốc thay đổi thế này đã quá quen thuộc! Tiếng bước chân dần rõ ràng, bên tai mọi người vang lên âm thanh dòng điện tí tách. Nhìn lại mới biết, hoá ra không chỉ có phó điện chủ đến, mà đến cả vị điện chủ vẫn luôn ít xuất hiện nay đột ngột di giá đến.

"Tulen đại nhân." Tất cả đều thu lại thái độ của mình, đối với vị đại nhân tôn quý này ai cũng không dám có nửa phần bất kính. Tulen phất tay, ánh mắt vẫn luôn mang theo sương giá nhìn khắp một lượt nhóm người trước mắt y. Không ai dám mắt đối mắt với y, vì thế chẳng ai biết đại nhân Tulen đang quan sát ai trong số họ. Laville đảo mắt, cố thu mình lại phía sau lưng Ngộ Không, làm cho sự có mặt của mình trở nên lu mờ! Cậu muốn nhân khi Tulen không để ý sẽ lén chuồn khỏi đây, nhưng chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến.

"Laville." Giữa điện im ắng này, cái tên Laville bình thường bỗng chốc trở thành sự chú ý của tất cả mọi người. Laville gượng cười, trong lòng đã cầu khấn thánh thần tứ phương phù hộ cho lần này thoát nạn!

"Đại nhân, có tôi đây." Laville đứng nghiêm chỉnh lại, hướng về phía Tulen khẽ cúi đầu đầy cung kính: "Đại nhân có gì dặn dò xin cứ nói."

"Ừm." Tulen nhấc mi mắt nhìn Laville, nhoẻn cười: "Cũng không có gì, gọi vui thôi."

"..." Mọi người vô ngữ.

"..." Laville rất muốn hét lên - ngài đừng dùng vẻ mặt nghiêm túc như vậy để đùa tôi chứ! Bất quá Laville không dám quá phận, hơn nữa xung quanh nhiều người như vậy, cậu cũng không thể tự tung tự tác thoải mái như ở bên ngoài. Quả thật quá chịu thiệt rồi! - Laville bĩu môi cảm thán cho cuộc sống của mình ở Tháp Quang Minh này! Không nán lại lâu, Tulen liền cùng Yorn rời đi. Mắt thấy hôm nay Tulen không có sai bảo mình làm việc, Laville trong lòng vui vẻ hẳn lên, bắt đầu tính xem mình sẽ làm gì cho buổi chiều rảnh rỗi hiếm có này!

[TULAVI/VÌ EM]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ