C8

152 15 0
                                    

Chương 8

========

Mở ra băng gạc trên cánh tay Laville, hoa văn màu đen hiện ra, Tulen nhướng mày nhìn hoa văn, y cảm nhận được ma khí yếu ớt phát ra từ đây. Không nghĩ ngợi nhiều, Tulen tụ lại trên tay một tầng sức mạnh lôi quang, vỗ mạnh lên chỗ hoa văn đen.

Laville cảm thấy toàn thân tê liệt, đúng chuẩn bị điện giật!

"Đại nhân, ngài nhẹ tay một chút được không?" Laville khó khăn mở miệng nói: "Điện quang của ngài nguy hiểm lắm... Lỡ tôi bị ngài làm cho tê liệt luôn thì khổ."

"Ta tự biết chừng mực." Tulen chuyên tâm dùng băng gạc giúp Laville che đi hoa văn đen, y tiếp tục nói: "Vừa rồi ta tạm thời phong ấn ma lực của ma thú bên trong người ngươi, sau này có gặp ma pháp sư khác cũng không sợ bị phát hiện."

"Cảm ơn đại nhân!" Laville kéo chỉnh lại áo mình, ánh mắt cậu vô tình nhìn thấy trên đầu giường Tulen có cái hộp gỗ, bất giác bị nó hấp dẫn.

Tulen nhìn theo hướng Laville nhìn, thấy cậu chú ý đến hộp gỗ nhỏ lúc trước nhờ Lauriel lấy về. Vừa lúc có cơ hội đưa cho Laville, nhưng chưa phải bây giờ mà phải đợi thêm một vài ngày nữa, để nó hấp thu khí linh hồn kiếp này của Laville cho quen thuộc rồi mới giao cho cậu được.

Bất đắc dĩ phải kéo sự chú ý của Laville về với hiện tại, vì câu đang bị sức mạnh kí ức  linh hồn kiếp trước kêu gọi trong trạng thái không được tỉnh táo.

Tách! - Tulen búng tay tạo ra âm thanh ngay sát bên tai Laville.

Quả nhiên có hiệu quả, Laville lấy lại tinh thần, chớp chớp mắt một lúc mới quay sang phía Tulen: "Đại nhân... Tôi vừa ngủ gật sao? Sao cảm giác như đã bỏ lỡ một khoảng thời gian ngắn ấy?"

"Ừm, cũng không trách ngươi, khuya lắm rồi. Xem thời gian cũng đã qua ngày mới." Tulen điềm nhiên nói, che giấu đi sự thất thần lúc nãy của Laville.

Cậu kinh ngạc thốt lên: "Gì cơ?!" Mới không để ý một chút mà thời gian trôi qua nhanh thật!

"Vậy tôi không làm phiền đại nhân nữa, tôi xin phép về phòng." Laville vội nói, dù sao thì cậu đã làm phiền Tulen cả đêm rồi, cậu thấy bản thân nên nhanh chóng trả lại không gian yên tĩnh cho đại nhân nghỉ ngơi!

Tulen cũng không giữ người lại nữa, dù sao thì y đã làm rõ mục đích của bản thân với Laville, không sợ cậu sẽ chạy trốn hắn nữa. Tulen khoát khoát tay ý bảo cậu cứ về đi.

Laville nhanh chóng đi ra, vừa mới mở cửa phòng ra, cơn gió lạnh từ ngoài hành lang thổi ùa vào.

"..." Laville đứng chôn chân tại chỗ, nhìn hành lang đen kịt, cậu cảm giác hình như hành lang này dài ra thì phải?!

Đêm khuya nên chỉ có một vài cây nến được thắp lên đặt ở cuối mỗi hành lang. Dưới cơn gió, chúng léo lắt như thể sẽ tắt bất kì lúc nào! Laville khóc không ra nước mắt! Phòng Tulen lại ở cuối hàng lang mới chết, cây nến ở đây thì phía đầu bên kia đang chìm trong đêm đen rồi! Nhóm bọn họ thuê ở hết cái tầng này, mỗi người một phòng, mà phòng cậu cách phòng Tulen những hai phòng của Enzo và Alice! Đi về phòng đâu phải chỉ một hai bước là đến.

[TULAVI/VÌ EM]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ