Chương 5: Từng bước mưu lược

5.7K 224 1
                                    

Dường như chưa có ai lấy lại được tinh thần khoan khoái sau khi nghỉ hè, lúc này mới là đầu tháng chín, trong lớp đã có mấy học sinh ở cuối lớp đang ồn ào bàn xem nên đi đâu chơi vào ngày Quốc khánh, chỉ có Từ Gia Hòa vẫn yên tĩnh tranh thủ giờ nghỉ trưa làm nốt bài tập về nhà.

Tối nay có tiết tự học tối Lương Lục bảo cậu cúp tiết ở lại KTX... nói sao nghe dễ dàng thế, nhỡ bị giáo viên phát hiện thì làm sao?

"Từ Gia Hòa này." Lớp trưởng ôm một xấp bài làm đi đến trước bàn của cậu, "Đầu Sáng Chói bảo cậu đến phòng giáo vụ môn Toán."

"Ồ, được."

Từ Gia Hòa thấy rõ được vẻ mặt chán nản của lớp trưởng môn toán, mặt cô gái trông đầy thất vọng, cũng không biết giáo viên gọi mình có chuyện gì.

Cửa văn phòng khép hờ, Từ Gia Hòa đang định gõ cửa đi vào thì nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.

"Bạn nhỏ Hòa, em qua đây." Giáo viên dạy Toán thấy Từ Gia Hòa ở ngoài cửa, cười càng tươi, vẫy tay bảo cậu tiến vào.

Giáo viên dạy Toán họ Trương, là một người đàn ông trung niên, phụ trách hai lớp chuyên lớp một và lớp hai khối 11. Dáng người hơi mập, mỗi ngày đều dùng keo xịt tóc để vuốt lại tóc, nhưng vẫn không cách nào che giấu được quả đầu hói của mình. Hàng ngày trong giờ giảng, lúc ông quay lưng lên viết bảng, ánh nắng chiếu lên quả đầu hói chói lóa của ông, lâu dần bọn học sinh đều lén gọi ông là Đầu Sáng Chói.

Lương Lục cũng xoay người lại, nhìn Từ Gia Hòa, cũng nở một nụ cười thân thiện.

"Đây là Lương Lục ở lớp một, chắc là em cũng biết nhỉ. Mỗi giáo viên chỉ được chọn ra hai bạn để đi thi cuối tháng, thầy nghĩ, sẽ chọn hai đứa." Thầy Trương đẩy đẩy gọng kính, giới thiệu Lương Lục với Từ Gia Hòa.

"Thầy ơi, chúng em là bạn cùng phòng, để chúng em trao đổi một chút ạ." Lương Lục mỉm cười, y hệt như một quý công tử khiêm tốn.

"Đúng lúc quá! Thầy còn muốn để cho hai đứa làm quen nhau, trợ giúp lẫn nhau, Lương Lục năm ngoái em đã tham gia rồi phải không, vậy thì em cũng chia sẻ chút kinh nghiệm của mình cho Từ Gia Hòa nhé." Thầy Trương cười càng sảng khoái.

Thầy Trương tiếp tục nói về cuộc thi, chẳng qua là nói thêm vài câu dư thừa như giải thêm nhiều đề và đọc thêm sách, trong lòng Từ Gia Hòa vừa buồn vừa vui, chuyện vui chính là, năm ngoái thầy Trương không có chọn cậu đi thi, năm nay cuối cùng cũng cho cậu cơ hội, nếu nắm chắc được cơ hội lần này, không chừng cuối năm 12 có thể trúng tuyển vào một trường danh tiếng. còn chuyện lo lắng đó là, cậu muốn làm bạn với Lương Lục, nhưng không chắc đối phương sẽ lại muốn làm gì đó khiến cậu bối rối.

"Thầy cứ yên tâm, tuy năm ngoái em chỉ giành được huy chương đồng, nhưng em nhất định sẽ giúp đỡ bạn nhỏ Hòa bằng tất cả những gì em có. Hay là khi về KTX những buổi tự học tối trong tháng này chúng mình cứ đốc thúc lẫn nhau học tập tốt nhé." Lương Lục tiếp tục điệu bộ mình là một học sinh xuất sắc rất ham học hỏi, thích giúp đỡ bạn bè là niềm vui mỗi ngày.

Từ Gia Hòa nhìn chàng trai mặt người dạ thú này đang thốt ra những lời thảo mai trước mắt, vậy mà còn muốn đề ra những yêu cầu của mình chẳng hề giấu giếm, trong lòng như có hàng ngàn chữ mẹ nó mẹ nó chạy ngang qua, nhất là khi nghe Lương Lục nhại lại như con vẹt, còn bắt chước thầy gọi mình là "Bạn nhỏ Hòa" nữa chứ, thật muốn nổi cả da gà.

[Edit/Song/Đam] Giỏi cởi quần áo người khác - 《善解人衣》Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ