8

432 70 3
                                    

"Đủ rồi! Đều không còn là trẻ con nữa, còn muốn tìm cha phân xử hay sao?!" Diệp Triệu Đức gầm lên, khuôn mặt đỏ bừng, tay ôm lấy ngực ho khan.
Dương Trác vội vàng tiến lên kêu: "Triệu Đức!" Sau đó nhanh chóng đi đến ngăn kéo bàn lấy thuốc cao huyết áp.

"Hiện tại, không biết là ai đem chuyện này truyền ra ngoài, toàn bộ giới tài chính đều biết vụ bán khống lần này là do hai con trai nhà họ Diệp thao túng. Nếu giá cổ phiếu công ty giảm xuống, các anh cho rằng kiếm được chút tiền ấy là đủ rồi sao? Đồ khốn!" Diệp Triệu Đức vừa ho vừa chửi rủa. Dương Trác bưng nước trà tới, đau lòng hầu hạ ông uống thuốc, Diệp Trọng Thái cũng ra sức trấn an cảm xúc của ông.

Sắc mặt Vương Nhất Bác có chút trắng bệch. Hắn không nghĩ tới chuyện này sẽ lộ ra ngoài, khi ấy tổn thất quả thật là mất nhiều hơn được. Trong chuyện này khẳng định có chuyện mờ ám. Lão hồ ly Diệp Triệu Đức tung hoành thương trường mấy chục năm, đi một bước nhìn mười bước, trước tiên cũng đã phong tỏa thông tin rò rỉ, trong chuyện này nói vậy cũng tốn không ít tiền, có thể thấy được mạng lưới của ông vô cùng rộng rãi và nhạy bén. Đây cũng là điều mà Vương Nhất Bác không thể không nể phục.

Diệp Trọng Thái cũng không nghĩ được nhiều như vậy. Điều gã hiện tại quan tâm chính là liệu Diệp Triệu Đức có chịu giúp gã giải quyết nợ nần như những lần trước hay không. Còn Vương Nhất Bác lại như bị nghẹn ở cổ họng, trong đầu nhanh chóng tìm kiếm, phán đoán xem ai có thể là kẻ đã vạch trần sự việc này.

Diệp Triệu Đức bình tĩnh lại một chút, mồ hôi hột túa ra, Dương Trác và Diệp Trọng Thái vội vàng đi gọi bác sĩ gia đình đến kiểm tra, trong phòng chỉ còn Diệp Triệu Đức và Vương Nhất Bác.

Ánh mắt Diệp Triệu Đức nhìn chằm chằm vào Vương Nhất Bác như một con báo, nhưng con báo này đang thở hổn hển, đã dần dần già yếu theo thời gian, thái dương sớm đã xuất hiện tóc bạc, mí mắt cụp xuống, càng lộ vẻ già nua.

"Anh nói với tôi rằng anh muốn thay mặt tôi quản lý nhà họ Diệp, liệu bây giờ anh còn cho rằng mình đủ bản lĩnh này không?"

Vương Nhất Bác không nói nên lời.

"Bây giờ anh không còn tự tin nữa à? Lúc ở tiệc mừng thọ như thế nào? Ai cho anh dũng khí dám nói chuyện với tôi như vậy?"

Vương Nhất Bác thấp giọng nói: "Lần này là sai lầm của con, sau này con sẽ suy nghĩ chu toàn hơn."

"Có phải anh cảm thấy tôi rất thiên vị hay không." Diệp Triệu Đức nói, "Không sai, tôi chính là thiên vị anh trai của anh, ai bảo anh là từ trong bụng mẹ anh bò ra.”

Lời này của Diệp Triệu Đức vừa nói ra, cổ họng Vương Nhất Bác như rơi xuống. Hắn nhìn về phía người cha ruột, không thể tưởng tượng nổi miệng ông ấy có thể nói ra những lời nhẫn tâm như vậy. Nhịp tim của hắn đập nhanh hơn, cảm giác thành bụng đang vỡ ra như cánh ve sầu, đau nhức kịch liệt, cổ họng nổi lên mùi máu. Nhưng hắn vẫn bình tĩnh tiếp tục nghe lời nói của Diệp Triệu Đức: "Anh đã muốn chứng minh bản thân như vậy, vậy thì làm cho tốt vụ đấu thầu dang dở của anh hai anh đi. Nếu như có thể hoàn thành, tôi sẽ nhìn anh bằng con mắt khác."

BJYX | CHÂU BÁUNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ