chương 5

210 18 3
                                    

" Này....Vong Cơ sao lại mặc nữ trang cho Ngụy Anh?" Lam Khải Nhân nắm râu mặt có chút nói không nên lời.

Mà các nữ tu nhìn tới mắt như muốn nổi lên hình trái tim đến nơi hò hét các kiểu.

" A Anh đáng yêu quá!!! "

" Aaaa vẻ đẹp phi giới tính, ta muốn A Anh!!!!"

"...." Nhiếp Hoài Tang, mấy người Lam thị, Ôn Tình nhìn bọn họ một lời khó nói hết.

Nhiếp Hoài Tang bĩu môi: " A Anh là của Thiên Tôn, các ngươi mơ tưởng!"

[ " Trạm lang ~ " Tiểu A Anh lảo đảo đi tới bên áng thư mà Hàm Quang Thiên Tôn đang đọc sách. Khuôn mặt nhỏ bé đáng yêu đỏ ửng lên, vàng mắt như muốn trực trào ra đến nơi.

Hàm Quang Thiên Tôn nghe thấy tiếng nhóc con liền đặt sách sang một bên, vội vàng đứng dậy đỡ lấy cơ thể nhỏ nhắn lung lay sắp ngã.

" A Anh, chỗ nào không khỏe?"

" Hắc hắc...a cha! Có thật nhiều a cha...một..hai...ba..hắc hắc...Trạm lang ~ " Tiểu A Anh hai mắt phiếm hồng rỉ cả nước, vì say rượu nên đầu váng mắt hóa, nhìn cái gì cũng lộn xộn.

Hàm Quang Thiên Tôn ngửi nhẹ liền biết nhóc con đã uống rượu. Mặt bỗng chốc đen đi tản ra khí lạnh.

" A Anh, ai cho ngươi uống rượu?" Y bế nhóc lên đặt lên chiếc giường mềm mại của y. Tiểu A Anh chu chu môi cười: " H...Hoài Tang ca ca...A Anh muốn uống nữa....rượu...rượu..."

Hàm Quang Thiên Tôn nghe thấy vậy nhíu chặt mày. Ngón tay thon dài điểm lên trán nhóc con, linh lực màu lam bạc phát ra tụ lại nơi giao nhau giữ ngón tay và cái trán ấy. Tiểu A Anh đang làm loạn dần chìm vào giấc ngủ. Hàm Quang Thiên Tôn đặt chăn cho nhóc liền đứng dậy bước đi ra ngoài, khí lạnh phát ra có thể đông chết người, y nghiến răng.

" Hoài!!! Tang!!! "

Mà người nào đó đang trốn ngoài cửa không khỏi rùng mình.

Văn Khúc tiên quân run rẩy: " Thôi rồi thôi rồi, tiểu A Anh, ngươi hại chết ta rồi!!!!"

Gã xoay người bỏ đi.

" Đứng lại!" Đi được mấy bước liền bị y bước ra khỏi cửa gọi lại. Cơ thể gã cứng đờ, lập tức đứng nghiêm. Trên mặt cơ thể liền toát ra mồi hôi lạnh mà run rẩy.

Hàm Quang Thiên Tôn đến trước mặt gã nhìn: " Muốn đi đâu?"

" T....Thiên Tôn...ha...haha....t..ta chỉ là đi ngang qua...."

" Ngang qua? Rất tốt, sẵn tiện đi ngang qua Cẩm Viên Hoa Viện quỳ cho ta."

Cẩm Viên Hoa Viện, tên thì đẹp, khung cảnh cũng đẹp vì nơi đây được Hàm Quang Thiên Tôn trồng rất nhiều loài hoa quý giá ngay cả Thiên Đế và Vương Mẫu nương nương cũng không có. Nơi đây cũng chính là nơi y luyện tập, Cẩm Viên Hoa Viện có một lối mòn nhỏ, lối mòn dùng sỏi đá tạo thành để nối đến luận võ trường chính giữa Cẩm Viên Hoa Viện.

Nghe thấy y nói thế, Văn Khúc tiên quân khóc không ra nước mắt. Y là bắt gã quỳ ngay lối mòn đó a!

" Thiên Tôn!!!" Văn Khúc tiên quân trong lòng khóc chít chít hô.

[ Vong Tiện ][ MĐTS ][ đọc thể ] Luận Tiên Vãn Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ