chương 13

149 14 1
                                    

Lam Vong Cơ đem Thiên Tử Tiếu đặt lên bàn, Ngụy Vô Tiện thấy rượu liền hai mắt tỏa sáng lên nhìn y như xác định là cho hắn phải không.

" Cho ngươi. "

" Lam Trạm ~ ngươi là đi Thải Y Trấn mua? "

Y lắc đầu: " Ta nhờ Ôn Triều đi mua. "

Ngụy Vô Tiện nhìn y rồi ngẩn người.

Đúng vậy, Lam Trạm làm sao có thể đi Cô Tô. Mặc dù không hiểu rõ tâm tư của y, nhưng hắn có thể cảm nhận Lam Trạm kháng cự Cô Tô, dường như không muốn đặt chân tới.

" Lam Trạm, ngươi...không muốn về Vân Thâm Bất Tri Xứ thăm Trạch Vu Quân bọn họ? "

Y lắc đầu từ chối: " Không cần. "

Ngụy Vô Tiện gật đầu: " Ân, vậy chúng ta đi thăm hoàng gia gia ? "

" Ta bồi ngươi. "

Hắn khẽ cười, mà thủy kính trên cao lại bắt đầu xuất hiện hình ảnh. Tu chân giới, Phàm giới mọi người lũ lượt đem ghế ra ngoài ngồi xem. Càng xem càng cảm thấy mộng bức.

[ Tàng Sắc Tán Nhân ôm theo Ngụy Anh cùng phu quân Ngụy Trường Trạch đến Bất Dạ Thiên chơi, mấy ngày trước bọn họ mới từ hải ngoại trở về. Mang theo khá nhiều ngọc trai mà ở Tu chân giới chỉ có giới quý tộc, đại gia tộc mới có. Nàng nhìn thấy Ôn Nhược Hàn cùng hai đứa nhi tử Ôn Húc Ôn Triều đứng chờ sẵn ngoài cổng thành liền vui vẻ kéo theo phu quân đến.

Bốn năm trước, trong một lần đêm săn nàng bị thương, vô tình được Ôn Nhược Hàn cứu. Lúc đó máu của nàng chạm tới miếng ngọc bội mà nàng luôn treo trên cổ từ nhỏ dính vào, ngọc bội liền phát sáng sau liền xuất hiện gia văn thái dương đăng trưng của Kỳ Sơn Ôn thị. Ôn Nhược Hàn lúc đó rất mộng bức. Nàng không rõ vì sao đột nhiên vị Ôn tông chủ trong lời đồn này là ngẩn người.

Không suy nghĩ được lâu, Ngụy Trường Trạch dắt theo con lừa hoa chạy tới xem nàng. Thấy nàng không sao liền thở phào nhẹ nhõm. Mà Ôn Nhược Hàn cũng tỉnh tháng hỏi nàng: " Tàng Sắc Tán Nhân, ngươi luôn treo trên cổ là thứ gì? "

Tàng Sắc Tán Nhân nghi hoặc móc ra miếng ngọc bội còn dính máu, Ôn Nhược Hàn nhìn tới ngọc bội quen thuộc, hình điêu khác lại càng quen liền sửng sốt. Cũng đem ra miếng ngọc bội treo bên hông cho nàng xem.

Ngọc bội của Tàng Sắc Tán Nhân đực khắc hình một con hồ ly chạm vào một nửa thái cực mà đen, của Ôn Nhược Hàn tuy không phải hồ ly nhưng chính là hình bạch hổ chạm vào nột nửa thái cực màu trắng. Hai miếng ngọc, mỗi miếng đều khắc tên hai người. Màu sắc không hợp nhưng ghép vào liền biết rằng đó là một đôi.

Môi Ôn Nhược Hàn run rẩy gọi tên nàng: " T..Tuyết Như? "

Tàng Sắc Tán Nhân lại càng cảm thấy kỳ lạ: " Ôn tông chủ biết tên ta? "

Như muốn chắc chắn, Ôn Nhược Hàn lẩm nhẩm trong miệng một câu phù chú, tay cũng không rảnh rỗi kết ấn. Một trận đồ màu đỏ hiện ra trước mặt ba người.

" Có thể cho ta chút máu của ngươi? "

" Máu? A, được! " Tàng Sắc Tán Nhân cắn đầu ngón tay đến rách ra chảy máu. Nàng theo hướng dẫn của Ôn Nhược Hàn đem máu mình nhỏ vào giữa trận đồ. Sau khi tiếp nhận máu của nàng, trận đồ nhanh chóng tỏa ra hào quang rực rỡ như nhảy múa. Như được xác định, Ôn Nhược Hàn vỗ vỗ vai nàng: " Tuyết Như, hơn hai mươi năm qua, rốt cuộc ta cũng đã tìm thấy muội! "

[ Vong Tiện ][ MĐTS ][ đọc thể ] Luận Tiên Vãn Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ