Đàm Vũ Trình lấy áo khoác của Quý Thính mặc vào cho cô, Quý Thính vẫn có chút bối rối, nhưng đúng là cô cảm thấy không thoải mái, anh nắm tay cô, cầm chìa khoá chuẩn bị đi ra ngoài. Cả bố mẹ hai bên cũng kịp phản ứng lại. Người thì cởi tạp dề, người thì lấy áo khoác, người lại lấy chìa khóa xe, thậm chí còn dặn dò bảo mẫu một tiếng.
Sau đó cả gia đình đi ra ngoài.
Trong thang máy, Tiếu Hi không giấu được vẻ kích động, nhưng lại lo lắng cho sức khỏe của Quý Thính bà nắm lấy tay còn lại của cô nói: "Đừng hoảng sợ, chúng ta đi kiểm tra một chút, có hay không cũng không sao, tuyệt đối không nên áp lực."
Quý Thính đã bình tĩnh hơn rất nhiều. Mùi trong thang máy cũng bớt nồng nặc hơn lúc nãy, cô thấy dễ chịu hơn nhìn về phía Tiếu Hi khẽ gật đầu: "Vâng, mẹ, con không sao."
Tiếu Hi thả lỏng lại.
Khâu Đan ở bên cạnh dặn dò: "Nếu con cảm thấy không thoải mái ở đâu thì nhất định phải nói ra."
Quý Thính vâng một tiếng. Đàm Vũ Trình đứng bên cạnh, nắm tay cô nghiêng đầu nhìn.
Tuy nhìn bình thường cô rất hay nói, họ còn đùa giỡn với nhau về chuyện sinh con để chữa chứng đau bụng kinh, nhưng khi chuyện xảy ra Đàm Vũ Trình càng lo lắng cho cơ thể cô hơn. Trước đó Ôn Nam Tịch còn bị trầm cảm sau sinh một thời gian dài, đó cũng chính là điều anh lo lắng.
Sau khi lên xe.
Quý Thính ngồi ở ghế phụ, thắt dây an toàn, mặc váy len màu hoa mai càng làm nổi bật làn da trắng sáng. Hai bà mẹ không yên tâm, đi theo xe ngồi ở ghế sau. Đàm Vũ Trình cầm vô lăng, khởi động xe.
Chiếc ô tô màu đen lái ra khỏi gara ngầm của Thiên Vực, lên đến mặt đất rồi rẽ vào hướng đường chính. Có rất nhiều xe ra đường đón giao thừa ở Lê Thành. Con đường tấp nập xe cộ và đèn neon nhấp nháy.
Trên đường hơi tắc nghẽn, trong khi chờ đèn giao thông Đàm Vũ Trình tựa cánh tay vào cửa sổ, quay đầu nhìn Quý Thính ở ghế lái phụ. Quý Thính cũng đang quan sát dòng xe cộ, đôi mắt lơ đãng quay đầu nhìn về phía anh. Đàm Vũ Trình thả tay xuống, vươn tay qua bảng điều khiển trung tâm cầm lấy bàn tay trắng xinh đẹp của cô, nắm chặt. Quý Thính bắt gặp ánh mắt của anh khẽ mỉm cười, cũng nắm tay anh.
Sự thân mật thầm lặng này. Tất cả lọt vào tầm mắt của hai bà mẹ ngồi ở ghế sau, họ có cảm giác như người lạ chen vào. Tiếu Hi cầm điện thoại lên, chụp ảnh hai người nắm tay nhau và trực tiếp gửi cho chồng. Đàm Huy đang lái xe, gửi một dấu hỏi tới.
Tiếu Hi: Vũ Trình đang nắm tay Thính Thính.
Đàm Huy: Cũng không phải là lần đầu tiên nhìn thấy.
Tiếu Hi: Mỗi lần nhìn thấy đều muốn chụp ảnh.
Đàm Huy: ...
Tiếu Hi: Đây có được tính là đu CP không?
Đàm Huy: Tính.
Tiếu Hi: Ha ha.
Chiếc xe màu đen đến bệnh viện, tối nay có rất nhiều người. Khoa sản phụ có một khoa riêng trực. Lúc họ đi vào lấy phiếu đợi thì mới biết chỗ Quý Thính đông đúc nhất. Lúc đến gặp bác sĩ, y tá đã chặn bốn phụ huynh ở cửa. Đàm Vũ Trình đi cùng Quý Thính vào, bác sĩ làm những thủ tục kiểm tra đơn giản nhất là lấy que thử thai và yêu cầu Quý Thính vào nhà vệ sinh kiểm tra.
![](https://img.wattpad.com/cover/368919562-288-k499470.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Reup-Hoàn] Đốt Cháy - Bán Tiệt Bạch Thái
RomanceĐỐT CHÁY TÁC GIẢ: BÁN TIỆT BẠCH THÁI EDITOR: PHONG TÂM COUPLE: QUÝ THÍNH X ĐÀM VŨ TRÌNH THỂ LOẠI: NGÔN TÌNH HIỆN ĐẠI, HE, YÊU THẦM, THIÊN CHI KIÊU TỬ LINK GỐC: https://phongphongtam.com/2024/02/28/dot-chay-ban-tiet-bach-thai/