Chương 5

420 13 0
                                    


Suốt dọc đường về nhà Trình Ngọc không nói một lời, lẳng lặng nằm ở ghế sau bấm điện thoại, ánh sáng của màn hình điện thoại rọi lên mặt.

Lúc đợi đèn đỏ, Trình Gia Văn nhìn cậu qua kính chiếu hậu. Cậu nằm lăn lộn như trẻ con, đưa lưng về phía hắn.

Xe bắt đầu di chuyển cậu bị mất thăng bằng, đành phải uốn éo người để chân xuống đất ngồi lại ngay ngắn.

Lâu lâu sẽ như thế, Trình Ngọc lười chẳng thèm nói một câu.

Mãi cho đến khi về đến nhà, Trình Gia Văn cúi đầu nhập password, Trình Ngọc bỗng nhiên bảo: "Trình Gia Văn, em muốn chịch."

Trình Gia Văn bấm nhập con số cuối cùng, "cạch" cửa tự động mở.

Thảm trải sàn ở trước cửa đặt hai đôi dép lê của hai người, chỉ có hai người họ sống ở đây.

"Giờ còn sớm lắm, em không đói sao? Ăn chút gì rồi mình lại..."

Trình Gia Văn còn chưa dứt câu, Trình Ngọc đã nhón chân ôm lấy cổ hắn, muốn quặp hai chân lên hông hắn.

Chiều cao chênh lệch dữ dội quá làm cậu trai nhiều khi bất mãn không muốn nói, nhăn mũi nói: "Anh không thể cúi người thấp xuống chút xíu được à?"

Chiều cao của Trình Ngọc là cái mà hắn hay để ý nhất, bất kể có ăn bao nhiêu rau uống bao nhiêu sữa, từ khi lên cấp ba cao đến 1m7 là hết cao nữa. Cậu chỉ cao tới tai Trình Gia Văn, lúc hôn nhau phải nhón chân lên, nhiều lúc nhón không tới sẽ thè lưỡi ra, hết như chó con đòi uống sữa.

Hai tay Trình Gia Văn gác hờ bên eo cậu, dần dần lướt dọc xuống eo bợ lấy bờ mông tròn của Trình Ngọc, cằm kề lên vai Trình Ngọc.

Cơ thể cậu trai có hương của nắng mai, thơm ngát mùi dầu gội, chiếc cổ trắng nõn yếu mềm, chỉ cần há mồm cắn mạnh một chút là sẽ hằn dấu trên da.

Trình Gia Văn nghĩ như thế nhưng lại không làm.

Hắn ôm Trình Ngọc vào phòng ngủ, chiếc giường lúc sáng sớm còn lộn xộn không chịu nổi đã được dọn dẹp sạch sẽ, bây giờ lại sắp lộn xộn nữa rồi.

Trình Ngọc bị Trình Gia Văn ôm lên giường hôn môi, hai bờ môi mút lấy nhau còn thỉnh thoảng còn phát ra tiếng rên rỉ mơ hồ.

"Đợi đã, đồng phục..."

Trình Ngọc thấy rất sướng nhưng còn không quên không được làm dơ đồng phục, giãy dụa bò dậy từ dưới tay hắn, tự cởi nút áo, lộ ra áo lót bên trong.

Mặc thêm áo lót bên trong khác với lúc chỉ mặc áo thể dục, đây là Trình Ngọc sợ mình chỉ mặc áo thể dục núm vú sưng sẽ ló ra ngoài. Cậu trai thích mát mẻ, sợ nóng nên mặc cái áo lót mỏng tan.

Hai dây áo nhỏ vắt trên xương quai xanh, vải áo lót mỏng dánh, cũng màu trắng, nhưng không trắng sáng như vải áo ngắn tay ở ngoài, màu sẫm hơn một chút, hoặc có thể nói là màu nó trắng nhưng hơi bẩn một tí, chỉ che được bộ ngực nhỏ ở phía trước, còn lưng thì lõa lồ, phía sau có hai dây đan chéo nhau.

Em gái thật luộm thuộm quá, cái dây thắt nơ còn treo xà nẹo trên cổ áo vắt vẻo ở hai bên tay áo, chưa cởi áo xong, đã cúi xuống tuột dây kéo cởi váy, lộ ra cái quần lót của đàn ông, nhìn chẳng sexy tí nào nhưng lại khiến người khác thèm thuồng muốn nhìn vào bên trong. Ở chỗ đó lồi lên một bọc nhỏ, là bị hôn cho ngóc đầu, phía dưới càng ngày càng ngứa, ướt một bãi nước ở trong quần.

[Đam Mỹ/Edit/Song] Em gái - 妹妹Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ