CHƯƠNG 14:

40 5 0
                                    

Phó Tuân không nhanh không chậm mà đeo bịt mắt lên, không ỷ không dựa đứng ở giữa đệm mềm. Dáng người anh cao gầy thẳng đứng*¹, bịt mắt màu đen che khuất đôi mắt thâm thúy, ẩn chứa một chút lạnh lùng, thế nhưng quý giá mà lộ ra chút ôn hòa, mà nửa khuôn mặt bên dưới càng hiện ra sự hoàn mỹ hơn, phác họa ra vẻ bình tĩnh, không lo sợ trước sóng gió mà còn có khí chất cấm dục.

Đẹp tới nỗi tùy tiện chụp ảnh cũng đều thành mặt bìa tạp chí.

Nhiếp ảnh gia mạnh mẽ chụp ảnh Phó Tuân một trận. Lâm Vũ Thanh thấy thế trêu ghẹo nói "Thầy nhanh chạy đi chụp lúc còn tốt đi, đợi một lát nữa nam thần lớn họ Phó sẽ phải đóng băng hình tượng này."

Phó Tuân làm như không có dấu vết mà cong khóe môi "Sao cậu lại biết lát nữa người phải đóng băng không phải là cậu?"

"Ha, Phó Tuân vậy mà lại khinh thường hai người chúng ta." Hạ Nam Phong giả vờ tức giận mà vén tay áo, bộ dạng chuẩn bị nổi trận lôi đình "Đợi chút nữa sẽ cho anh đẹp mặt!"

"Chuẩn bị bắt đầu rồi!"

Theo loa tuyên bố, ba người đã bị loại ngồi ở phòng nghỉ khẩn trương mà nhìn màn hình theo dõi.

"Tôi nói này, nếu cứ nằm trên mặt đất không đứng dậy thì bọn họ đã không xé được tôi rồi." Tân Di thở dài "Phó Tuân đây là muốn đỡ đòn chính diện sao? Không nhìn thấy gì thì sẽ rất khó phản kháng mà."

Lúc này, Phó Tuân đột nhiên cử động. Cổ anh dựng thẳng, để hai chân đứng bằng với vai, hai cánh tay chậm rãi di chuyển về phía trước, hai chân co ở đầu gối, vừa hạ thấp người xuống vừa đồng thời ấn nhẹ bằng cả hai tay. Tiếp theo, người anh hơi di chuyển, chuyển động lên xuống liên tục uyển chuyển nhẹ nhàng mà lưu loát, trọng tâm ở trên đùi không rõ thật giả mà thay đổi, động tác trên tay cũng lưu loát nước chảy mây trôi.*²

Phó Tuân bịt mắt, đứng đắn nghiêm túc, sau đó đánh thái cực quyền.

Ba người trong phòng nghỉ cười đến lăn lộn, lăn thành một đống với nhau.

"Ôi mẹ của tôi ơi." Sở Chu không kiềm chế được "Thầy Phó vậy mà lại hài hước như vậy, mẹ nó đúng là hài thật."

Tân Di đánh giá theo "Khả năng là anh ấy còn không có tự mình ý thức được điều này."

Tần Tiểu Lâu vừa cười vừa vỗ tay "Quá mạnh, quá mạnh."

Mà lúc này Lâm Vũ Thanh đứng đối diện với Phó Tuân thì đã ngơ ra rồi.

—— Thực xin lỗi, hắn thật sự chưa từng nhìn thấy trường hợp này bao giờ!

Hạ Nam Phong không hổ là em họ của Phó Tuân, ở chung với anh rất nhiều nên dẫn tới kiến thức cực kỳ rộng lớn, đối mặt với trường hợp như vậy mà vẫn mười phần bình tĩnh như cũ, —— tuy rằng nụ cười của cô đã treo ở trên mặt, có muốn thu về cũng thu không nổi.

"Không cần sợ hãi!" Hạ Nam Phong cổ vũ vì Lâm Vũ Thanh, "Anh ấy chỉ ra vẻ phô trương mà thôi, đi lên xé anh ấy đi!"

Lâm Vũ Thanh một lần nữa lấy lại tinh thần, hô to một tiếng, giơ nanh múa vuốt mà nhào về phía Phó Tuân. Không ngờ rằng Phó Tuân lại dễ như trở bàn tay mà dùng khuỷu tay chặn cánh tay của hắn, sau đó dùng một cái tay khác đỡ lấy bờ vai của hắn, nhẹ nhàng đẩy hắn về, giống như đánh với một cục bông.

[ĐM/Edit] CÁC VIDEO CẮT GHÉP CỦA TÔI ĐỀU THÀNH SỰ THẬT!!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ