(*) Đối thực: Một từ bắt nguồn từ thời nhà Hán, chỉ những nữ tử trong cung đồng tính luyến ái, cũng chỉ những cung nữ cùng thái giám trong cung kết thành phu thê trên danh nghĩa. Nhưng từ ngữ hiện đại lại giải thích là "mặt đối mặt cùng ăn cơm" (Đối: cùng; Thực: ăn, ăn cơm)
Cung Linh Hoa.
Hoa phi nghe nói Hoàng hậu để Liễu Thục phi cho Lý ma ma, có chút đồng tình nói: "Lần này Liễu Thục phi là muốn ăn khổ rồi."
Lệ Sa không hiểu, Yên Xảo ở một bên nói: "Lý ma ma là ma ma nổi tiếng nghiêm khắc trong cung. Hơn nữa nàng dạy đều là phi tần trong cung. Nghe nói, trước kia có một Tài tử, bởi vì không chịu được cách dạy của nàng mà treo cổ tự vẫn."
"A? Tự vẫn? Đây là nghiêm khắc cỡ nào?" Lệ Sa khoa trương há to miệng.Hoa phi nói: "Lý ma ma là người rất cầu toàn. Nàng là người trong nhà Hoàng hậu mang vào cung, rất được Hoàng hậu trọng dụng. Hơn nữa là người cố chấp. Nếu nhóm phi tần không đạt tới yêu cầu của nàng, nàng sẽ yêu cầu tiếp tục làm, cho đến khi đạt mới thôi. Tài tử thắt cổ kia cũng là bởi vì liên tiếp hai ngày hai đêm học quy củ, không cho ngủ, mới tự vẫn."
Lệ Sa thầm nghĩ, nếu mình rơi vào trong tay Lý ma ma, thì dứt khoát trực tiếp thắt cổ thôi, như vậy còn có thể thoải mái. Ma ma lợi hại như thế, khó trách ngay cả Hoa phi cũng thông cảm cho Liễu Thục phi.
Mấy ngày nay Yên Xảo cũng không ở Cung Linh Hoa, bị Hoa phi phái đi ra ngoài gieo một ít tin tức. Phải nói Yên Xảo thật sự là một kỳ tài bát quái, chỉ cần là loại chuyện liên quan đến đối ngoại, nàng đều xử lí rất tốt.
Sau giờ ngọ, Hoa phi ở thư phòng viết chữ, như cũ chỉ để lại một mình Lệ Sa hầu hạ.
"Nương nương, tại sao Cung Linh Hoa không có Thánh chỉ thì không được lục soát?" Vấn đề này Lệ Sa đã suy nghĩ rất lâu, nhưng vẫn không hiểu.Hoa phi ngẩng đầu nhìn nàng một cái, "Ngươi có biết tại sao lúc trước bổn cung lại sảy thai không?"
Lệ Sa trong lòng căng thẳng, ý thức được chuyện Hoa phi sảy thai khẳng định có liên quan đến Thánh chỉ này, vấn đề này của nàng chẳng phải đã đâm đúng chỗ đau của Hoa phi?
Hoa phi cũng không đợi trả lời, tự mình nói: "Bổn cung được Thánh sủng lâu dài, tự nhiên là làm người đố kỵ. Bởi vậy, sau khi có thai càng đặc biệt cẩn thận hơn, sợ bị người động tay động chân. Khi đó Tổ mẫu (bà nội) của Hoàng hậu tạ thế, Hoàng thượng thương cảm phần tình cảm tôn tổ (bà cháu) này của Hoàng hậu, cho nên đặc biệt ân chuẩn hồi hương thăm viếng. Tất cả mọi việc trong cung tạm thời do Đổng Hiền phi cai quản. Không bao lâu, trong cung của Đổng Hiền phi xuất hiện thích khách, vì muốn bắt thích khách, Đổng Hiền phi hạ lệnh lục soát Hậu cung." Hoa phi nói tới đây, nhắm hai mắt lại.Lệ Sa đau lòng kéo tay nàng, "Nương nương..."
"Bổn cung không sao." Hoa phi mở mắt ra, thần sắc lại như cũ, "Khi đó bổn cung sợ hãi Đổng Hiền phi mượn chuyện này mà động tay động chận, nhưng lúc đó nàng cai quan Hậu cung. Bổn cung cũng chỉ có thể để mặc nàng lục soát. Người của nàng bỏ thêm thứ gì đó vào trong nến mà bổn cung sử dụng, không quá nửa tháng, bổn cung liền sảy thai." Chuyện cũ trở lại, Hoa phi phát hiện mình đã không còn phần hận ý khắc cốt ghi tâm kia. Đổng Hiền phi rốt cuộc cũng không có kết cục tốt, sau khi việc này bị phơi bày, Hoàng thượng ban thưởng cho nàng một bình rượu độc.
"Vì đền bù cho bổn cung, Hoàng thượng liền đích thân hạ Thánh chỉ, không có Thánh chỉ, không được phép lục soát Cung Linh Hoa." Hoa phi cười cười, "Người nào vào cung một khoảng thời gian đều sẽ biết chuyện này. Thế nhưng, Liễu Nguyên Nhi ở trong cung thời gian không ngắn vậy mà lại không biết, điều này sao có thể?"
Đúng vậy. Coi như Liễu Nguyên Nhi không biết, thì những cung nữ thái giám của Cung Ngọc Thần nhất định phải biết. Nhưng lại không có ai nói cho nàng nghe. Những phi tần vào cung thời gian dài kia cũng chắc chắn rõ ràng, nhưng vẫn không ai nói cho nàng biết. Có thể thấy, khoảng thời gian này nàng ở trong cung là không được lòng người cỡ nào.
Sau bữa tối, Phòng Kính Sự đến thông báo, đêm nay Hoàng thượng lật được thẻ của Hoa phi. Vì lẽ đó, mà mọi người bắt đầu chuẩn bị cho Hoa phi. Nhưng Lệ Sa lại lặng lẽ rời khỏi tẩm điện. Hoa phi chú ý tới Lệ Sa rời đi, nàng nhìn vị trí Lệ Sa đứng lúc đầu, âm thầm thở dài. Nàng hiểu được nguyên nhân Lệ Sa rời đi, nhưng lại không thể làm gì. Không thể giải thích, không thể hứa hẹn. Nàng là phi tử của Hoàng thượng, hầu hạ Hoàng thượng là nghĩa vụ của nàng, càng là ý nghĩa để nàng tồn tại. Hoa phi không nhịn được cười khổ, đây là bi ai của dĩ sắc sự nhân. (dùng sắc đẹp để lấy lòng người khác)
Lệ Sa trở lại phòng, trong lòng giống như bị thứ gì đó đè nặng, buồn bực không thoải mái. Nàng biết rõ thân phận của mình, vô luận như thế nào cũng không thể cùng Hoàng thượng tranh giành nữ nhân. Thế nhưng nhìn nữ tử mình yêu thích đi hầu hạ người khác, cảm giác này dù như thế nào cũng đều không dễ chịu.
Lúc Thiên Linh trở lại, Lệ Sa đang ngồi trên ghế ngẩn người.
"Làm sao vậy? Có tâm sự?" Gần đây Thiên Linh bề bộn nhiều việc, trong phòng kho của Hoa phi có rất nhiều đồ, cho nên nàng ít có cơ hội trò chuyện cùng Lệ Sa.
"Không có việc gì, nhàm chán mà thôi." Lệ Sa có tâm sự, nhưng tâm sự này làm sao có thể nói ra miệng.
Thiên Linh rót chén trà uống, nhìn bộ dạng muốn chết không muốn sống của Lệ Sa, bất đắc dĩ lắc đầu, "Nói cho ngươi chuyện này, ngươi nghe xong đừng kinh ngạc, cũng đừng nói ra bên ngoài."
Rốt cuộc Lệ Sa cũng đem tiêu cự của ánh mắt chuyển đến trên người Thiên Linh. Thiên Linh vừa lòng gật đầu, "Ta nghe nói Ôn Trưởng Chân của Thượng Công Cục cùng Triệu Điển Thái đối thực."
Lệ Sa mờ mịt nhìn Thiên Linh, "Đối thực?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] [COVER] Lichaeng - Mạc đạo vô tâm
RomanceVăn án Sủng phi phúc hắc xinh đẹp, gặp nữ hộ vệ xuyên không mà đến, Hậu cung lại muốn náo nhiệt.