23-2: kiếp trước

10 2 3
                                    


------Dải phân cách kiếp trước-------

""Park tiên sinh, nơi này là bệnh viện nhân dân đứng thứ ba thành phố Seoul , trước đó ngài đang ở trên máy bay nên không thể gọi cho ngài kịp thời, buổi chiều hôm qua bà Park vượt qua thành đường cao tốc xảy ra tai nạn ở thành phố Seoul. Sau khi đưa đến bệnh viện đã được cấp cứu nhưng vô hiệu, đã tử vong, hi vọng Park tiên sinh có thể nhanh chóng đến bệnh viện một chuyến bàn bạc sự việc cùng chúng tôi.""

Trong đầu vẫn quay quanh cuộc điện thoại vừa nhận, hai tay Jimin không ngừng nắm chặt vô lăng, dưới chân vô thức giẫm nhấn chân ga.

""Tai nạn xe cộ? Cứu giúp vô hiệu đã tử vong?"" Anh cau mày, gương mặt nhìn qua ác liệt bức người: ""Park Chaeyoung , nếu như cô dám dùng chuyện như vậy khiến tôi chú ý, tôi tuyệt đối sẽ không buông tha cô.""

Từ công ty chạy thẳng đến bệnh viện đứng thứ ba thành phố, bình thường chỉ cần một giờ đi đường, anh không tới nửa giờ đã lái xe tới. Lãnh đạo bệnh viện và y tá, nhân viên làm việc chăm sóc biết anh sắp đến, đã đứng trước cổng chờ từ sớm. Đại khái tên Park jimin  ở trong quốc hội không người nào không biết, ở trên đời này, phàm là người có tiền đều sẽ được đặt biệt ưu ái, như Park jimin bây giờ giá trị của cải đứng trên đỉnh người, càng được xem như thần mà tâng bốc.

Cho nên, thời gian chờ Jimin ngang nhiên đậu xe ở cửa bệnh viện, lãnh đạo bệnh viện vội vàng đi tới, thân thiết đưa tay ra, cẩn thận từng chút chào hỏi: ""Park  tiên sinh, chào ngài.""

Jimin không thèm để ý đến tất cả, bước ra xe liền đi tới cửa chính, vừa đi vừa nghiêm nghị hỏi: ""Cô ấy ở nơi nào?""

Lãnh đạo bệnh viện chịu hết lạnh nhạt, thân thể cứng đờ, nhưng loại người như Park jimin  hắn không dám đắc tội, hắn vội vàng khôi phục lại, đi tới phía trước, làm điệu bộ giơ tay: ""Park tiên sinh mời ngài tới bên này.""

Jimin và đám người đi thang máy lên phòng bệnh VIP, dọc theo đường nọi người đều phát hiện sắc mặt jimin quả thật khó coi cực kỳ, ngược lại không giống như mất đi người thân mà khó chịu, càng giống như bị xúc phạm mà phẫn nộ, hơi thở jimin quá mạnh mẽ, đặc biệt khi anh trầm mặc nhìn qua rất đáng sợ, mọi người nơi đây không ai dám nói chuyện, giải quyết việc chung mang anh tới phòng bệnh.

Thời điểm giúp jimin đem cửa phòng bệnh mở ra lãnh đạo bệnh viện cực kỳ hình thức nói một câu: ""Park tiên sinh xin hãy nén bi thương.""

Jimin cũng không phản ứng, xoải đôi chân dài vào phòng bệnh, lại thấy bên trong phòng bệnh trang trí xa hoa ngay chính giữa bày ra một cái giường lớn, trên giường lớn nằm một người, bị một tấm vải trắng che kín mặt, không rõ lắm là ai.

Một đường đến đây anh tự nói với mình, Park Chaeyoung  đang diễn trò, cô chẳng qua muốn anh chú ý tới cô, cô chính là thích huyên náo với anh, ngày ngày huyên náo, chính là muốn anh quan tâm cô thôi.

Lần này cũng giống như vậy, cấu kết với bệnh viện tìm anh gây ầm ĩ, chẳng qua là muốn hấp dẫn sự chú ý của anh, chẳng qua chỉ là như vậy!

Nhưng mà, khi nhìn người nằm trên giường không nhúc nhích, yên tĩnh khiến người ta cảm thấy quỷ dị, trong đầu đột nhiên có một ý nghĩ đáng sợ, hay đây là sự thật…

 trung khuyển nam thần (Jirose)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ