25. Người cũ

53 3 0
                                    

Tâm trạng tựa như tấm vải vốn đã mục nát mà khổ chủ cố sức chắp vá, níu giữ trong phút chốc chạm mặt người con trai quen thuộc ấy, lập tức bị xé ra tan tành.

Vết thương khép miệng rồi, chỉ cần cố thêm chút nữa để phôi phai lại không báo trước mà rỉ máu, đau rát.

Hanbin sững sờ đứng ở cửa, cố gắng mở to mắt hết mức có thể để xác nhận kẻ đang ngồi kia có phải là do bản thân mộng mị nhìn thấy, hay đó là da thịt của một người cậu thật sự từng quen.

"Zhang Hao?"

Matthew trợn mắt nhìn Hanbin rồi nhìn sang Zhang Hao. Rõ ràng ánh nhìn giữa hai người đang toé lửa.

Matthew ngờ ngợ:

"Hai người biết nhau hả?"

"Zhang Hao?"

Trong đáy mắt Hanbin rõ ràng vừa lay động, rộ lên sự vui vẻ, ngạc nhiên.
Cậu ta hoàn toàn chẳng biết xung quanh đang diễn ra việc gì.

"Một người quen cũ"

Câu nói của Zhang Hao ngay tức khắc dập tắt nụ cười chỉ vừa kịp nhếch nhẹ bên mép của Hanbin, một đường cắt hết những ảo mộng.

Có thứ gì đó vừa sụp đổ trong tâm trí cả hai.

Không khí ngượng ngạo bao trùm. Zhang Hao đã thôi không nhìn Hanbin nữa, cậu ra vẻ bận rộn, chăm chú ăn hoa quả rồi say sưa nghịch điện thoại.

Hanbin vẫn chưa rời mắt khỏi Zhang Hao, Zhang Hao có thể cảm nhận được việc ấy rất rõ ràng.

Hoá ra cảm giác lúc gặp lại người cũ cũng chỉ đơn thuần, nhạt nhẽo như thế. Tựa như chiếc lá khô rơi xuống mặt hồ tĩnh lặng, chỉ gây ra chút gợn sóng nhẹ nhàng rồi ngưng bặt.

Hanbin là người đã rời đi trước, là người đã phản bội mối quan hệ ngày cũ, vậy hà cớ gì Zhang Hao cần phải tay bắt, mặt mừng?

Zhang Hao những tưởng ngày tìm thấy hắn, cậu sẽ lao ngay đến mà đánh cho hắn ta một trận tơi bời, chửi bới đến lúc hắn ta không thể ngước mặt lên nổi. Hoặc mềm yếu hơn, có lẽ rằng cậu sẽ rơi nước mắt.

Nhưng cuối cùng Zhang Hao lại không làm gì cả, hốc mắt hoàn toàn ráo hoảnh. Trái tim trong thoáng chốc lại trở về trạng thái vô cảm, thờ ơ.

Hoá ra gặp lại người cũ cũng có thể đơn thuần, xa lạ như thế.

"Anh Jiwoong dạo này thế nào rồi?"

Giọng Matthew đều đều hoà vào tiếng gõ nhịp bối rối từ ngón tay của Hanbin miết trên mặt bàn. Dù muốn dù không, rõ ràng Zhang Hao vẫn cứ nghe thấy.

"Anh ấy khỏe mà. Chỉ hay dính phải mấy vụ yêu đương lằng nhằng"

Hanbin thu ánh nhìn sắc như dao đang chằm chặp hướng đến người nào đó trở về, nhàn nhạt hồi đáp.

"Ừ, em có đọc báo, thói trăng hoa ấy sao có thể bỏ được"

Matthew cười rất buồn.

Tối đó Zhang Hao ở lại quán, không biết Hanbin và Matthew nói chuyện đến lúc nào.
Nhưng sáng hôm sau ngủ dậy, Zhang Hao đều không nhìn thấy cả Hanbin và Matthew.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Sep 11 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[BINHAO VER] Bảo Bối, Đừng SợNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ