Chương 5 : Gặp được mỹ nam!

60.6K 1.4K 38
                                    

Sau ba ngày, Ninh Nhược Đình đã nắm được cơ bản của điệu múa, nhưng trình độ so với Triệu Uyển Nhi mà nói, thì vẫn là kém xa xa.

Hôm nay Ninh Nhược Đình hỏi thăm một chút, đã biết vườn Ngự uyển ở đâu. Nàng chính là vô cùng hiếu thắng, lại càng không muốn thua một kẻ ngạo mạn như Triệu Uyển Nhi. Không biết sao, nhưng nàng ta làm cho nàng đặc biệt, đặc biệt ngứa mắt.

Đến tối, chờ Triệu Uyển Nhi cùng tì nữ đã ngủ, nàng lén lút chạy ra ngoài.

Tiểu Thanh sợ hãi ngăn cản " Tiểu thư, không được đâu, nếu bị phát hiện sẽ bị phạt nặng!"

" Ngươi sợ cái gì, ngươi không nói ta không nói thì làm sao bị phát hiện? Ở lại đây đi, để một mình ta đi!"

Tiểu Thanh đành phải buông tay, tiểu thư cứng đầu như vậy, nàng cũng hết cách.

Thời hạn hai tuần này, không phải là dài, nàng muốn ngang được với củ cà rốt Triệu Uyển Nhi kia, xem chừng phải luyện tập gấp đôi.

Đêm hôm khuya khoắt, Ngự uyển không còn ai, một bóng người nhỏ nhắn lén lút đi vào, như con mèo nhỏ nhẹ nhàng bước tới.

Nàng chỉnh sửa giày một chút, nhắm mắt lại hồi tưởng điệu nhạc, bắt đầu chuyển động thân thể.

Trong vườn Ngự uyển, một người nam tử thân hình cao lớn, tiêu sái bước đi, toàn thân toát lên khí chất cao quí tột bậc, đôi mắt sâu thẳm của hắn nheo lại, bị thu hút bởi bóng dáng mềm mại trước mặt.

Ninh Nhược Đình không hề biết tới sự xuất hiện của hắn.

Hắn đã từng nghe đến có những cung phi từng dùng đến chiêu này, thiết kế ra một cái "hạnh ngộ", trong lòng cười lạnh, cũng không biết nàng từ đâu biết được hắn tới đây. Chẳng lẽ chính là Triệu thị điệt nữ của thái hậu kia? Nghĩ đến đây, trong lòng lập tức nảy sinh khinh miệt cùng phiền chán.

Chân bỗng dưng trượt một cái, cổ chân rất đau, Ninh Nhược Đình hốt hoảng cúi xuống, bị trẹo chân mất rồi!

Đôi mắt vừa ngước lên, lập tức đụng phải hắn, nhất thời Nhược Đình không nói được câu nào.

Đại mỹ nam nha!

Lôi Thừa Vũ mày kiếm chau lại, vẫn là đợi Ninh Nhược Đình lên tiếng trước. Đừng nói với hắn nữ nhân trước mắt thực sự muốn đem cái bộ dạng vụng về này đi câu dẫn người.

Ồ, trang phục màu nâu nhạt.
" Xin hỏi, ồ, vị huynh đệ đây là người của Ngự thiện phòng? "
" Phải." Hắn lãnh đạm trả lời, ra ngoài một mình, mặc long bào không được yên tĩnh.

Ninh Nhược Đình mím mím môi hồng, mồ hôi trên trán rịn ra "Huynh có thể hay không giúp ta... giúp ta trở về Ninh Vân các ?Chân ta... bị trẹo chân rồi."

Ninh Vân các? Đúng là nàng ta sao?

Hắn không nói câu nào, lại gần nàng, cúi xuống nhấc chân nàng lên xem xét. Nữ nhân trước mắt này dường như có chút ngốc, khiến hắn không nhịn được muốn xem xem nàng còn có thể đem bản thân chật vật đến mức nào.

"A!" Rất đau nha!

Lôi Thừa Vũ một tay nắm cổ chân nàng, tay kia nắm bàn chân.

Độc sủng mỹ hậuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ