Chương 19: Trúng tên độc

52.3K 1.1K 23
                                    

Cung Vĩnh Thuỵ.

" Nhược Đình, bốn ngày nữa chúng ta sẽ tới núi Thanh Lâm, tế bái hoàng lăng , nàng nhớ chuẩn bị chu đáo, chúng ta sẽ ở đó ba ngày."

" Vâng." Ninh Nhược Đình nhu thuận đáp lại. Mấy hôm nữa là ngày Lôi thái tổ đăng cơ, khai sinh ra triều đại họ Lôi, cho nên các đời hoàng đế, ba năm một lần đều phải tế bái thể hiện lòng biết ơn.

"Đến đó không được tuỳ tiện như ở trong cung, phải thật lưu ý cẩn thận, không được đi lung tung."

" Ta sẽ không..." Ninh Nhược Đình nghĩ nghĩ, hoàng lăng, vậy là tiên đế- tức phụ hoàng hắn cũng được táng tại đó rồi. Nàng nghĩ nghĩ, lại hỏi một vấn đề không liên quan "Vậy là hai năm nay năm nào người cũng đến núi Thanh Lâm chủ trì đại lễ ư?"

" Cũng không phải, hai năm trước đều là thái sư ở bên cạnh ta hướng dẫn, ông ấy trước kia là Lễ bộ thượng thư. Phụ hoàng băng hà lúc ta mười lăm tuổi, ta chưa có đủ hiểu biết để chủ trì đại lễ. Hắn như nghĩ đến điều gì, nói khẽ "Rất nhanh đã hai năm trôi qua."

Ninh Nhược Đình im lặng, mười lăm tuổi, lúc ấy nàng còn là một học sinh trung học vô ưu vô lo, vậy mà hắn đã phải gánh vác cả giang sơn trên vai.

Hắn ngồi xuống, ra hiệu bảo nàng lại gần, kéo nàng ngồi vào lòng mình.

Mùi hương cùng hơi ấm của hắn bao vây Ninh Nhược Đình, khiến nàng có một cảm giác an toàn vô cùng.

" Ta còn có một đại hoàng huynh hơn ta ba tuổi, đó là Thừa Vân Vương gia, ta không hề muốn tranh hoàng vị, thế nhưng mẫu thân huynh ấy năm lần bảy lượt bày mưu hãm hại mẫu tử ta. Ta cùng huynh ấy là huynh đệ tốt... huynh ấy cũng không muốn cùng ta tranh giành... cũng biết phụ hoàng sủng ái mẫu phi ta... Cho nên huynh ấy tự chọn đường lui, xin phụ hoàng tới biên cương trấn giữ trong ba năm, dọn cho ta một con đường đẹp đẽ. Huynh ấy cùng ta, đến lần tế lễ này, là lần đầu gặp lại sau hai năm nay."

Ninh Nhược Đình cảm nhận hơi thở nóng rực của hắn phả vào cổ, cũng cảm nhận nỗi khổ tâm của hắn. Các hoàng tử tranh giành hoàng vị, dẫn đến cảnh tinh phong huyết vũ cũng không còn xa lạ, nhưng lại có người trân trọng tình cảm huynh đệ hơn là quyền lực, thật là hiếm thấy.

Bốn ngày sau, trời mờ sáng, bá quan văn võ cùng các phi tử đã tề tựu đông đủ.

Đi đầu là xa giá của hoàng đế, kế đến là quý phi, tiếp theo là xe ngựa của các đại thần trong triều, hai bên đi bộ theo hầu là các thị nữ, thái giám, ngoài cùng là Ngự lâm và thị vệ hộ tống.

Đi hết nửa ngày đường, Ninh Nhược Đình lại vén rèm nhìn ra bên ngoài.

Đi đầu là các hộ vệ của Lôi Thừa Vũ, họ đều cưỡi ngựa, hắn đáng lý cũng muốn cưỡi ngựa, dù sao cũng là một thanh niên sung sức, nhưng như vậy quá nguy hiểm, ngồi kiệu, ít ra có thích khách cũng tránh được vài mũi tên.

" Tiểu Thanh, này, ngươi có biết người mặc áo giáp đi bên kiệu của hoàng thượng là ai không?" Ninh Nhược Đình kéo rèm lại, hỏi Tiểu Thanh đang ngồi bên mình.

Độc sủng mỹ hậuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ