Chương 66: Ở lại Tinh Mộ

27.5K 615 35
                                    

" Bát đệ, đệ quá lộng hành rồi!"

Đằng sau tên hoàng tử kia, vang lên một giọng nói trầm thấp hữu lực, một nam tử cao lớn tiến đến đằng sau, tóm cổ áo hắn ta, hắn hoảng sợ quay lại " Thất, thất hoàng huynh..."

Một nữ tử phong hoa tuyệt đại tiến lên, vẻ mặt chán ghét nhét một viên thuốc vào miệng hắn, mắng " Ngu ngốc!"

"Thất tẩu, cái gì vậy?" Bát hoàng tử hốt hoảng muốn nhổ viên thuốc ra, nhưng lại bị nam tử bóp cổ họng, buộc hắn nuốt xuống.

" Cũng không có gì, chỉ làm cho toàn thân ngươi ngứa ngáy suốt một ngày thôi." Nữ tử kia thản nhiên nói, bắt ép bát hoàng tử lên kiệu đưa về phủ.

" Nương nương?" Mộ lão nhận ra Ninh Nhược Đình, liền từ trong đám người tiến lên.

" Nương nương, Giản nhi, sao hai người lại ở đây?"

" Chuyện nói ra thì dài lắm, hai vị đây có phải là Tĩnh vương gia và Tĩnh vương phi?"

" Đúng là chúng ta." Lãnh Vân Hiên đáp lại." Hai vị đây là?"

" Vương gia, đây là hoàng hậu của Đại Khang, cùng với đồ nhi của ta." Phương lão một bên thay hai người Ninh Nhược Đình và Văn Giản trả lời.

" Hoàng hậu nương nương, bát đệ của ta lỗ mãng đắc tội, nương nương bỏ quá cho!" Lãnh Vân Hiên không mặn không nhạt nói, thực sự vì bát hoàng tử này mà hổ thẹn, hoàng thất lại có một kẻ như vậy, đúng là mất hết mặt mũi.
" Mọi người trước về vương phủ, nói chuyện ở đây không tiện." Mộ Hoa Ảnh lên tiếng, mọi người đều cho là phải, liền một đường trở về vương phủ.

" Phải rồi, mọi người có tìm được Linh Y thảo không?" Ninh Nhược Đình lo lắng hỏi.

" Không có thấy." Mộ Hoa Ảnh lắc đầu tiếc nuối. " Ở đó thật là có gốc của Linh Y thảo, nhưng loài này mất đến mấy chục  năm mới trưởng thành, cũng chỉ sinh trưởng ở thánh địa. Sắp tới, chúng ta sẽ đi thánh địa của Nguyên Lăng xem thử."

" Thì ra là như vậy. Mọi chuyện ta đều trông cậy  vương phi."

Ninh Nhược Đình nói mình từ nay sẽ rời khỏi hoàng cung, Mộ Hoa Ảnh thấy nàng không nói, cũng không hỏi, nhưng đối với nữ tử này đặc biệt có thiện cảm, liền nói:

" Như vậy, tỷ ở lại Tinh Mộ quốc đi. Ta muốn ở kinh thành mở hiệu vải, vậy tỷ đến giúp ta chưởng quản ."

Cứ như thế, hai tuần sau, Ninh Nhược Đình ở kinh thành Tinh Mộ mở một tiệm bán vải vóc y phục.

Đùng đùng đoàng đoàng!

Tiếng pháo đỏ vang lên rộn ràng, cửa tiệm được khai trương, người làm chạy ra chạy vào tất bật, mội vài người do Ninh Nhược Đình tuyển từ bên ngoài, số còn lại là Mộ Hoa Ảnh đưa hạ nhân trong vương phủ đến giúp đỡ.

Cửa tiệm không lớn lắm, chính là có hai vị đại mỹ nhân ở trong tiệm, khách nhân tới là nam nhân còn nhiều hơn nữ nhân, Mộ Hoa Ảnh liền nhân cơ hội hét giá mỗi tấm vải cao hơn mấy chục lượng, cũng không ai ca thán gì, coi như là được nhìn mỹ nhân một cái, cũng đáng. Có vài cô nương đến, mua vải vóc, thỉnh thoảng lại lén nhìn Văn Giản mặt lạnh như tiền một cái, cười thẹn thùng, Ninh Nhược Đình cũng không nương tay mà thu thêm bạc.

Độc sủng mỹ hậuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ