Chương 24
Dư âm còn đọngCó tiếng xe cộ đang gọi nhau chạy hối hả, có tiếng mưa dần tạnh chỉ còn tí tách lặng lẽ, có ánh đèn trong nhà chập chờn chớp tắt. Ở tiệm tạp hoá hôm đó cũng có hai đứa nọ đang ngồi đó mà tâm hồn đã ở thế giới cách xa với trái đất này.
Về đến nhà Mẫn, tụi nó phải chào tạm biệt sau hơn vài chục phút bần thần đưa nhau về. Mẫn đứng nép vào trong dãy phòng trọ trong khi Điền đã leo lên xe, hai đứa không đứa nào dám nhìn thẳng vào mắt người còn lại, chỉ dám nghiêng mặt sang bên cho từng tia đỏ ửng lẩn vào bên vỉa hè thiếu ánh sáng. Nụ hôn ban nãy cũng bị cất gọn vào một góc trong đầu.
"Thế thôi tao về đây, mai gặp lại Mẫn sau." Nó vặn ga, cười nhẹ, Mẫn thì vẫy tay rồi bước về căn trọ.
Hai đứa nó đều không muốn rời đi vì sợ đến sáng hôm sau thức dậy thì chuyện tối qua chỉ còn là giấc mơ.
-0-
Chuông báo thức còn chưa reo và mắt nó chưa mở đã nghe thấy tiếng má đang gắt gỏng với ai dưới nhà. Nó muốn lăn xuống dưới cầu thang để kiểm tra. Ai dè, vấn đề lại chính là nó.
"Chừng nào thì anh lại gửi thêm tiền? Anh có biết là thằng Sang bắt đầu phải ôn thi học sinh giỏi chưa? Anh xem điểm thi thằng Điền chưa?"
Mẹ hét vào điện thoại, như kiểu nếu ba đang đứng đối diện thì mẹ sẽ ném luôn điện thoại vào ông giống Mẫn làm với nó hôm qua. Cuối cùng, nó vẫn thành công ra đến cổng.
"Thằng kia! Cầm theo bình nuớc chưa!"
"Dạ rồi!"
"Con với cái! Học hành thì không đâu vào đâu! Cái gì cũng phải để nói! Không làm được gì ra hồn! Sao mày không được như thằng anh mày vậy!"
"Con vẫn được điểm tiếng Anh mà..."
"Thì sao? Có bù vào mười mấy môn kia được không!"
Thấy mình cãi không nổi, thằng con trai út chỉ biết lủi thủi quay về phòng rồi tính toán sáng nay nên đi đứng thế nào cho má đừng ngứa mắt mà đá mình ra khỏi nhà trong sáng tinh mơ.
Hôm nay là ngày công bố kết quả thi giữa kì. Nhà trường quyết định treo hết một loạt điểm thi ba khối lấp đầy bảng thông báo quanh trường. Cảm giác hồi hộp như hồi đợi điểm thi cấp ba lại làm cổ họng nhỏ nghèn nghẹt đi.
Xem xong không biết biểu cảm làm sao. Đồ thị hình sin thế nào thì điểm Mẫn thế nấy, cứ môn tự nhiên thấp thì môn xã hội cao, nhấp nhô như dãy Himalaya. Chỉ có thể dục là vẫn bình ổn.
"Sao rồi? Sắp bị đuổi học chưa?" Bộ đôi hoàn cảnh Linh Dương xuất hiện ngấp nghé ngay đúng lúc bác bảo vệ chuẩn bị đánh trống vào học.
"Vẫn còn tốt nhớ, hơi gập ghềnh thôi! Còn hai đứa mày? Tới đây chuẩn bị đi chăn bò hay trâu?"
"Ê!"
BẠN ĐANG ĐỌC
Tàn nắng lưu lại nơi xanh rì| học đường
Teen FictionChuyện tình cảm của hai đứa khối A nhưng dốt toán, lí, hóa. Trần Minh Điền nổi tiếng toàn trường với vỏ bọc là một người tinh tế, luôn quan tâm người khác. Trong một lần tình cờ, nó quên béng đi tên của cô bạn cùng lớp - Hoàng Thi Mẫn - làm mặt nạ đ...