Chương 9: Lời mời từ gia đình

50 10 0
                                    

Từ khi bắt đầu tham gia dự án với tập đoàn Ninh Gia, Nguyễn Tùng Dương luôn giữ khoảng cách với Ninh Anh Bùi. Mặc dù gặp nhau nhiều lần trong công việc, Ninh vẫn tỏ ra lạnh lùng, kín đáo và khó gần. Anh không bao giờ để lộ cảm xúc thật, cũng chẳng tỏ ra thân thiện. Dương tự biết rằng bản thân chỉ là một nhân viên nhỏ trong mắt người thừa kế tập đoàn quyền lực này, nên cậu không dám tiến xa hơn trong việc kết thân.

Thế nhưng, sự việc bắt đầu chuyển biến khi một ngày, Dương nhận được lời mời từ gia đình Ninh. Một bữa tiệc truyền thống của gia tộc sẽ được tổ chức tại nhà họ Ninh, và Dương được mời tham dự như một phần của nhóm đối tác quan trọng. Dương khá bất ngờ và không hiểu vì sao cậu lại có tên trong danh sách khách mời. Dù không thoải mái lắm với ý tưởng gặp mặt cả gia đình Ninh, nhưng vì trách nhiệm công việc và sự tò mò, cậu đã đồng ý tham dự.

Vào ngày hôm đó, Dương đến biệt thự Ninh Gia, nơi bữa tiệc diễn ra. Biệt thự to lớn và lộng lẫy, khác hẳn những gì Dương từng thấy. Cậu choáng ngợp trước sự bề thế và uy nghi của ngôi nhà, như thể nơi đây không chỉ là một biệt thự mà còn là biểu tượng cho sự giàu có và quyền lực tuyệt đối của gia đình này. Những bức tường cao, khu vườn được cắt tỉa tỉ mỉ, cùng ánh đèn lấp lánh từ bên trong khiến không gian càng trở nên xa hoa.

Khi bước vào sảnh chính, Dương nhận ra bầu không khí không chỉ đơn giản là một buổi tiệc gia đình. Đó là một buổi gặp mặt trang trọng, nơi mọi người đều phải tuân theo những quy tắc nghiêm ngặt. Những người họ hàng và đối tác của tập đoàn Ninh Gia đang trao đổi với nhau một cách thân mật, nhưng phía sau những nụ cười lịch sự đó là những ánh mắt dò xét, tính toán từng lời nói và hành động.

Bố Ninh, một người đàn ông trung niên với dáng vẻ uy nghiêm, xuất hiện trong bộ vest đen sang trọng. Ông không nói nhiều, chỉ chào hỏi ngắn gọn nhưng đầy quyền lực với các khách mời. Dương nhanh chóng nhận ra sự khắt khe của Bố Ninh đối với những người xung quanh, đặc biệt là với Ninh Anh Bùi. Mỗi khi Ninh nói gì, Bố Ninh chỉ nhìn anh với ánh mắt lạnh lẽo và không giấu sự kỳ vọng nặng nề.

Trong khi Ninh bước vào phòng tiệc với sự điềm tĩnh vốn có, Dương lại cảm nhận rõ sự căng thẳng ẩn sâu trong từng cử chỉ của anh. Ninh là trung tâm của sự chú ý, nhưng không phải với tình cảm và sự tôn trọng, mà là với áp lực và kỳ vọng. Cậu không khỏi nghĩ về cách mà những người trong gia đình và đối tác của Ninh nhìn nhận anh. Họ không nhìn Ninh như một con người, mà như một người thừa kế, một "cỗ máy" sinh ra để gánh vác và duy trì sự thành công của tập đoàn.

Trong suốt bữa tiệc, Dương tình cờ ngồi gần Ninh và lắng nghe những cuộc trò chuyện quanh bàn. Không khó để nhận ra rằng Bố Ninh liên tục đặt áp lực lên con trai mình. Dù Ninh cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng những lời trách móc và kỳ vọng từ Bố Ninh dường như đã trở thành điều hiển nhiên. Ông không hài lòng với bất kỳ điều gì Ninh làm, dù đó là những thành tựu mà bất kỳ ai cũng phải kính nể.

"Con cần phải làm tốt hơn nữa. Những dự án gần đây vẫn chưa đủ để đưa Ninh Gia lên tầm cao mới," Bố Ninh nói với giọng đầy sự chỉ trích, dù giọng ông không quá lớn nhưng đủ để mọi người xung quanh nghe thấy.

"Con sẽ cố gắng hơn," Ninh trả lời ngắn gọn, gương mặt anh vẫn lạnh lùng như mọi khi, nhưng Dương có thể cảm nhận được áp lực đang đè nặng lên vai người đàn ông này.

Trong khoảnh khắc đó, Dương bắt đầu hiểu lý do vì sao Ninh luôn tỏ ra lạnh lùng và khó gần. Anh không phải là người không có cảm xúc, mà là người buộc phải che giấu cảm xúc của mình dưới lớp vỏ bọc cứng rắn. Từ nhỏ, Ninh đã phải sống trong một môi trường đầy kỳ vọng, luôn bị soi xét và đòi hỏi phải trở nên hoàn hảo. Áp lực từ Bố Ninh đã vô tình khiến Ninh trở thành con người như hiện tại – một người luôn phải gồng mình trước mọi thứ, không được phép sai lầm.

Bữa tiệc tiếp tục diễn ra, nhưng Dương khó mà tập trung vào những cuộc trò chuyện xung quanh. Cậu nhìn Ninh với ánh mắt khác, không còn sự ngưỡng mộ hay ghen tị với quyền lực của anh, mà thay vào đó là sự thấu hiểu và cảm thông. Dù Ninh có vẻ mạnh mẽ và không thể bị lay chuyển, nhưng Dương hiểu rằng bên trong anh cũng có những nỗi đau, những tổn thương mà không ai nhìn thấy.

Sau bữa tiệc, khi mọi người dần ra về, Dương tìm cơ hội để nói chuyện với Ninh. Anh đứng một mình bên ban công, ánh mắt hướng ra bầu trời đêm lấp lánh ánh sao, nhưng tâm hồn dường như lạc lõng giữa thế giới rộng lớn và đầy áp lực này.

"Anh có ổn không?" Dương khẽ hỏi khi đến gần Ninh, giọng cậu nhẹ nhàng nhưng đầy sự quan tâm.

Ninh quay lại nhìn Dương, đôi mắt anh thoáng hiện sự ngạc nhiên, nhưng ngay lập tức trở lại với vẻ lạnh lùng thường thấy. "Tôi ổn. Đó là những gì tôi đã quen rồi," anh trả lời, nhưng Dương biết rằng sự "ổn" đó chỉ là lời nói dối anh tự an ủi bản thân.

"Không dễ dàng để quen với điều này," Dương tiếp lời, đôi mắt cậu không rời khỏi Ninh. "Áp lực từ gia đình và công việc... Đó không phải là điều mà bất kỳ ai cũng có thể chịu đựng một cách dễ dàng."

Ninh im lặng, ánh mắt anh có chút dao động. Dường như những lời nói của Dương đã chạm vào một góc khuất trong trái tim anh. Nhưng Ninh vẫn không nói gì thêm, chỉ khẽ gật đầu và quay đi, bỏ lại Dương với những suy nghĩ của mình.

Đêm đó, khi Dương rời khỏi biệt thự Ninh Gia, cậu nhận ra rằng, phía sau bức tường kiên cường của Ninh là một tâm hồn bị tổn thương và cô đơn. Cậu thầm tự nhủ rằng mình sẽ tìm cách để hiểu rõ hơn về con người thật của Ninh, và có thể, một ngày nào đó, cậu sẽ giúp anh giải thoát khỏi những áp lực đang đè nặng lên vai.

[Ninh Dương] Soleil et tournesolNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ