L0ve Again - Chap 16

235 18 1
                                    

Yoona trở về thấy Luhan đang măm piza một mình mà không có Seohyun. Cô vào phòng em gái và bước ra với gương mặt sát thủ. Chỉ bằng ấy điều thôi là đủ biết trong đầu Yoona đã tưởng tượng ra viễn cảnh gì rồi. Cô hét lớn vào tai Luhan:

"Em lại bắt nạt Seohyun phải không?"

Luhan giật mình bịt tai lại chắn tiếng thét động trời. Bị phá hỏng bữa trưa ngon miệng anh đứng bật dậy cãi cho bằng được vì lần này thực sự là anh bị oan. Seohyun đứng bên cắn tay, cảm giác mình thật tội lỗi vì làm hai chị em họ cãi nhau. Cô đành kể lại câu chuyện ê mặt khi nãy để đứng ra giải hòa.

Yoona khi biết mình đã hiểu nhầm cho người tốt bèn mím chặt môi câm lặng. Cô ngồi xít lại gần Seohyun thì thầm và cũng để an ủi: "Em nhớ Hoàng Thái Tử của mình đến vậy thì cứ coi nó là người đó đi."

Yoona liếc mắt nhìn Luhan, gặp ngay ánh mắt nguy hiểm của anh liếc lại khi đã nghe lén được.

"Không cần chị nói cô ta vẫn ảo tưởng em là cái tên đó." - Nói rồi anh tiến lại gần Seohyun, đưa hai bàn tay áp lên gò má mũm mĩm ấy, nhìn thẳng vào mắt cô phân định rạch ròi: "Tên tôi là Luhan, không phải Lee Han biết chưa?"

Anh ta bảo Seohyun không được nhầm lần giữa hai người nhưng chẳng hề biết cả câu nói và cái hành động vừa rồi không khác gì Hoàng Thái Tử đã từng nói với cô trước đây. Thế giới hiện tại giống như một phiên bản khác trong quá khứ, vậy cô phải phân biệt sao đây?

"Ta là Lee Han, không phải Hwang Han"
"Tôi là Luhan, không phải Lee Han"

Hai câu nói cứ vang vọng bên tai, Seohyun thấy đau đầu vô cùng. Cô vùi mặt mình lên đầu gối, mắt nhắm chặt cho quên đi. Những điều tươi đẹp và lí thú ở thế giới hiện đại này chợt biến mất. Seohyun bỗng nhớ về Joseon vô cùng, thì ra đã dời xa Joseon ba ngày rồi. Biết là nơi đấy có nhiều kí ức đau khổ nhưng đó mới là thế giới của cô. Ở đó mới có gia đình, có cha mẹ, mới được gọi là Joo Hyun.

Cuộc sống ở đây chỉ cho Seohyun được thấy gương mặt của Hoàng Thái Tử và Công Chúa chứ không phải con người thực sự của họ. Nó giống như kiểu khi đói bụng, người ta chỉ được nhìn mà không được ăn. Cảm giác thật bứt dứt và khó chịu. Seohyun bỗng bật khóc khi nhớ về Vương gia và phu nhân, giờ này chắc hẳn họ rất đau buồn. Ý định tìm cách trở về trong ngày đầu tiên đến đây lại hiện hữu.

Seohyun muốn nói với hai chị em họ rằng cô muốn về Joseon nhưng băn khoăn không biết nói từ đâu. Chiều tối Seohyun vẫn tiếp tục phụ Yoona nấu cơm như bình thường nhưng khi vào bữa, cô chờ cho mọi người ăn xong mới dám bày tỏ mong ước của mình.

"Chị... Em muốn nói điều này"... "Em muốn về Joseon"

Yoona và Luhan chợt ngước lên cùng nhìn Seohyun. Lòng họ tự hỏi: mình đã đối xử không tốt với cô ấy ư? Hay theo kịp cuộc sống ở đây khó quá? Mới mấy phút trước cô ấy còn tươi cười vậy thì rốt cuộc là vì sao? Yoona băn khoăn hỏi:

[Longfic-HanSeo] Love AgainNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ