Chương 56
Lúc Balance đến trước studio, thì Bảo Bình đang bận tư vấn cho một cặp thiếu niên trẻ tuổi về việc chụp ngoại cảnh. Có lẽ ở cái thời gian đẹp đẽ này, có không ít cô cậu nhóc muốn lưu giữ lại những khoảng hình kỷ niệm cho những mối tình học trò ngô nghê trong sáng. Balance kiên nhẫn đứng đợi bên ngoài, thỉnh thoảng hơi nghiêng đầu để đón tiếng chuông gió nhẹ nhàng trên cửa ra vào. Vài phút sau, khi đã thoả thuận xong thời gian và địa điểm, hai vị khách hàng trẻ tuổi kia rời đi, Bảo Bình mới nhìn thấy cô đứng bên ngoài, mái tóc dài hơi rối vì gió. Anh tiễn hai vị khách, xong mới quay sang mỉm cười với cô.
_ Em vào đi!
Balance nhìn anh, rồi cũng chậm chạp đi vào bên trong. Bảo Bình tiện tay xoay tấm bảng treo ở cửa từ Open thành Close, rồi mới khép hờ cửa lại. Studio vẫn như cũ, chìm trong thứ ánh sáng vàng ấm áp của chùm đèn thuỷ tinh trên trần, cái loa nhẹ nhàng phát những bài nhạc không lời, đủ khiến cho không khí trở nên thoải mái hơn, trái ngược hẳn với cái không khí náo nhiệt bên ngoài cửa kính. Balance ngồi xuống cái ghế sofa dùng để tiếp khách, im lặng ngắm nhìn dàn kính trang điểm ở mặt tường đối diện. Nhiều lần cô tự hỏi, tại sao một studio như thế này, lại chỉ có một mình Bảo Bình thường trực xuất hiện. Không phải còn cần chuyên gia trang điểm, hoặc là một người chỉnh sửa ảnh sao? Sau đó cô mới nhận ra, Bảo Bình có thể làm được mọi thứ trong cái studio này. Chỉ khi nào anh đi chụp ảnh ngoại cảnh, thì khi đó, anh mới có một ekip riêng của mình mà thôi. Tấm gương lớn trải dài phản chiếu lại khuôn mặt Balance ở đối diện, khiến cô tự bật cười. Đã mấy ngày rồi cô không tự nhìn lại bản thân mình qua gương nhỉ? Mái tóc dài hơi lộn xộn, khuôn mặt gầy đi, đôi mắt màu tím trước kia từng là niềm tự hào của cô, bây giờ lại trở nên đáng ghét. Balance cúi đầu, không tiếp tục nhìn vào gương nữa.
Một cốc nước nóng đặt xuống trước mặt cô, khi Balance ngước lên, Bảo Bình đã ngồi xuống đối diện, nhẹ mỉm cười với cô. Trong phút chốc, Balance nghĩ rằng mình đang nhớ về một khoảng thời gian nào đó, khi lần đầu cô gặp anh.
_ Em uống đi!
Bảo Bình vẫn cười, tay cầm ly café hoà tan hơi run, Balance có lẽ không biết được, lúc này anh khẩn trương đến mức nào. Hôm nay, anh muốn có cho mình một câu trả lời, để chấm dứt đi mọi chờ đợi của mình, và cũng là của một cô gái khác nữa.
Lần đầu gặp nhau, là khi anh ngất đi dưới cái nắng chói chang của Gosdes, được đưa về căn nhà của Dương. Khi đó, lúc anh mở mắt, người đầu tiên anh nhìn thấy, là cô, với đôi mắt màu tím mở to, với khuôn mặt hiện rõ nét rạng rỡ.
Sau đó, khi ở lại lâu đài của cô, chìm đắm trong thung lũng oải hương màu tím, với những lần lang thang chụp ảnh bên ngoài, ấn tượng trong anh về cô, là nụ cười rực rỡ ấy. Anh chưa từng gặp một cô gái nào, có thể mỉm cười trong trẻo đến như vậy. Một lần, dưới ánh chiều tà đỏ quạnh, giữa cánh đồng oải hương tím nhạt, xa xa là thảm cỏ lau trắng mờ, cô như một tiểu thiên sứ nhỏ, mỉm cười nhìn anh. Có lẽ là từ khoảnh khắc ấy, anh đã đặt cô vào một nơi nào đó trong trái tim mình. Đủ để anh không thôi nhớ cô, kể cả khi đã trở về quê hương.

YOU ARE READING
[Fanfiction] Tình đầu - Tình cuối
RomanceNs lại lần nữa k phải mình viết nên đừng ném đá bảo mình ăn cắp ,mình chỉ thấy truyện nào vô cùng hay là mình up lên cho đồng bào wattpad cùng xem. Do cái bìa nó bị lỗi nên mình lấy bìa khác thông cảm nhá Nếu đc mình up nó trong GT luôn