Cái gì? Sehun hai tay lập tức nắm chặt, lửa giận ngập trời như muốn thiêu đốt tất cả.
Nguyên nhân cậu trở về vì mục đích này sao, nguyên nhân chẳng qua là muốn sinh con của hắn để hoàn thành nhiệm vụ của mình, trách không được cậu lại giả danh thành Luhan, là vì Luhan là vị hôn thê chính thức của hắn cho nên như vậy cậu sẽ có cơ hội tốt hơn để ra tay? Còn đêm qua chủ động hiến mình, là vì đã đợi không kịp sao? Mà đợi đến lúc hết thảy đều hoàn thành, cậu sẽ lập tức rời đi, là vì đã không có lý do gì để ở lại bên cạnh của hắn sao?
Cậu đem hắn trở thành cái gì? Mục tiêu? Công cụ sinh con? Cậu thật sự chán ghét hắn như vậy sao? Ở bên cạnh hắn giả ngốc một phút đồng hồ đều cảm thấy chán ghét sao?
"Luhan ——" hắn phẫn nộ gào thét lớn, đem đồ trên bàn toàn bộ đẩy xuống đất.
Chanyeol bị hắn hù dọa, đây là lần đầu tiên hắn chứng kiến Sehun giận dữ như vậy, trước kia hắn cho dù trong nội tâm có tức giận, cũng sẽ giữ vẻ mặt lạnh như băng, hơn nữa càng lạnh như băng thì cơn giận của hắn càng lớn , nhưng nét mặt của hắn bây giờ giống như một con sư tử, dữ tợn như muốn xé xác ai đó, giống như hận không thể đem tất cả mọi thứ bên cạnh phá hủy.
Người nam nhân kia trong lòng hắn quan trọng đến vậy sao?
"King..." Chanyeol cẩn thận mở miệng, "Ngươi sẽ không phải đã cùng Xi thư ký... Đã làm rồi hả?"
Sehun phẫn nộ, hai mắt hung hăng nhìn hắn, Chanyeol lập tức câm miệng. Câu trả lời đều toàn bộ ghi lại trên mặt của hắn. Cái này đều tại hắn, nếu như hắn không ở bên cạnh của Sehun châm ngòi thổi gió, có lẽ mọi chuyện cũn không biến thành như vậy. Nhưng nếu chuyện này không có phát sinh thì sẽ có người cho hắn phần tư liệu này sao? Lại không biết được ai chủ động đem tư liệu gửi đến máy vi tính của hắn, đây thật sự là không quá mức trùng hợp?
"Rầm —— "
Đột nhiên lại có một tiếng vang thật lớn, có người mở cửa đi vào, người nọ đứng bên cạnh Chanyeol, thở hổn hển mấy hơi thở, sau đó nhìn về phía Sehun nói, "Oh tổng, đã tra được Hành tung của Xi thư ký rồi."
Sehun ánh mắt thâm thúy tràn ngập màu máu, môi mỏng có chút khẽ động, hung hăn nói, "Cậu ấy đâu?"
Hôm nay nhân viên kia bị hắn bị hù đến phát run, run rẫy mà nói, "Vừa....vừa mới có một...có một người lái xe nói...nói Xi thư ký buổi sáng đã ngồi xe của hắn... Đi, đi tới biệt thự của Kang gia."
Tên nhân viên kia vuốt ngực của mình, thở phào nhẹ nhỏm cuối cùng cũng nói xong rồi, thật không dễ dàng!
Biệt thự Kang gia? Cậu lại nhớ tới người đàn ông kia rồi hả? Xú nha đầu chết tiệt, mười lăm năm nay ngươi đều cùng người đàn ông đó ở một chỗ sao? Trong lòng của ngươi hắn so với tôi còn tốt hơn sao?
"Chanyeol." Nét mặt của hắn đột nhiên trở lại bình thường như băng lạnh vạn năm, khí phách nói, "Chuyện này tôi không muốn cùng bất luận kẻ nào nói ra nữa, tôi muốn cho chính miệng của cậu nói với tôi. Ra ngoài đi."
"Vâng!"
Biệt thự Kang gia
Sehun cùng Three đối lập mà đấu với nhau, biểu lộ của hai người một bên thì cương quyết một bên là ôn nhu, nhưng bên trong ẩn chứa sát khí mười phần, đều không ai nhường ai.
Hai mắt của Sehun có chút nhíu lại, hung hăng nói, "Tôi biết rõ cậu ấy đã trở về rồi, mau giao cậu ấy ra!"
Three cười, tạo ra bộ dáng nghi ngờ nói, "Oh tổng, ngươi nói ai trở về rồi hả? Luhan sao? Các ngươi cãi nhau? Cậu ấy bỏ đi? Vì cái gì ngươi sẽ cho rằng cậu ấy sẽ đến đây? Cậu ấy cũng không phải tức giận sẽ về nhà mẹ đẻ, xem ra ngươi làm vị hôn phu giống mà không biết gì về cậu ấy a!" Hắn nói quanh co nói đông nói tây là cố ý châm chọc hắn.
"Thiếu cùng tôi nói nhảm đi, gọi cậu ấy ra đây mau!" Sehun gầm nhẹ, trong mắt phát bộ dạng khát máu.
"Tôi đã nói rồi, cậu ấy chưa có trở về, nếu như ngươi không tin , thì tự mình tìm đi." Three nở một cười trên mặt hiện ra bộ dạng đắc ý, nhưng mặt khác hận không thể một quyền đánh vào mặt của hắn, sau đó hảo hảo dạy dỗ hắn, hắn dám cướp Luhan từ tay của hắn, lại để cho hắn vĩnh viễn cũng không thể thấy cậu nữa.
"Chanyeol, đi tìm." Sehun ra lệnh. Mặc kệ cậu bây giờ vẫn không phải còn ở trong căn biệt thự này, hắn cũng muốn cẩn thận tìm một chút, mặc kệ là phép khích tướng hay là mưu kế của hắn, nếu như hắn không tự mình xác nhận, hắn cũng sẽ không hết hy vọng.
Luhan, nếu như cậu thật sự ở chỗ này, thì nên tự động xuất hiện, đây là cơ hội duy nhất tôi cho em! Sehun trong lòng yên lặng nói.
...
Hai giờ sau
"King, không có!" Chanyeol hồi báo .
Sehun lông mày thâm tỏa, đột nhiên bước đến trước mặt Three, dùng sức bắt lấy cổ áo của hắn, hung hăng trừng mắt nhìn hắn mà nói, "Ta cho ngươi biết, nếu để cho ta biết là ngươi đem cậu ấy giấu đi ta nhất định sẽ giết ngươi!"
Three vẫn như cũ ôn nhu mỉm cười, vẻ mặt mang vẻ khinh thường cùng cười nhạo, "Nếu như ngươi giết ta, Luhan nhất định sẽ hận ngươi cả đời."
"Hận?" Sehun cười nhạo nắm chặt cổ áo của hắn, ghìm cổ của hắn nói, "Nếu như là hận, ta cũng muốn cậu ấy cả đời đều ở lại bên cạnh của ta, mà đời này ngươi... chỉ có thể mơ tưởng đến chuyện cậu ấy yêu ngươi!"
Nói xong, hắn buông cổ áo của Three ra, Three lui hai bước về phía sau hai bước, sau đó đứng vững lại, hắn mỉm cười sửa lại cổ áo của mình, nói, "Oh tổng đi thong thả, không tiễn!"
BẠN ĐANG ĐỌC
[HunHan]Chọc giận Tổng Giám Đốc khó tính
Fanfiction----~~~---- Rõ ràng vì xóa bỏ lời đồn mà ở cậu phải làm chuyện này, quả nhiên là tác phong của gay! Cậu hiện tại thật sự, thật sự, thật sự có một loại xúc động, muốn thông qua đài truyền hình toàn cầu, nói cho mỗi người trên trái đất biết, hắn là ga...