Buổi sáng
"Cậu Xi, nên rời giường..."
"Ba phút... Để cho tôi ngủ thêm ba phút..."
"Cậu Xi, ba phút đã đến, cậu nên rời giường..."
"Một phút đồng hồ... Ngủ tiếp một phút đồng hồ..."
"Thiếu gia, Xin cậu nhanh lên rời giường, nếu cậu không rời giường, tôi sẽ bị đuổi việc"
"Ừh... Không tiễn... Bye bye..." Luhan mơ mơ màng màng khoát tay áo, tiếp tục nằm ngáy o..o..., kiên trì!
"..." Cô giúp việc vẻ mặt tối tăm phiền muộn.
...
Tới gần giữa trưa,Luhan miễn cưỡng duỗi cái lưng mệt mỏi, sau đó mới đem cặp mắt dễ thương chầm chậm mở ra. Lập tức, một gương mặt nhiều nếp nhăn, cứng nhắc như một oán phụ lọt vào trong tầm mắt của cậu .
"Oa a a a —— quỷ a a a..."Luhan nhanh nhẹn bật dậy từ trên giường, thấy rõ người kia chính là dì Lan giúp việc, mới nhè nhẹ nói, "Dì Lan, sáng sớm đừng dọa người nha, tôi lá gan rất nhỏ! Còn nữa, dì có thể đứng tránh bên một chút cho có ánh sáng được không?" ( quái dọa người )
Dì Lan trước mặt giống như oán phụ, đứng thẳng lưng nói, "Cậu Âu, bây giờ không phải là buổi sáng, đã là giữa trưa, Xin cậu rửa mặt nhanh lên, ông chủ, bà chủ còn có cậu chủ đã đợi cậu một buổi sáng rồi!"
"À?"Luhan vẻ mặt bối rối. Nguy rồi, rõ ràng ngủ quên mất rồi, đúng là hư quá!
Cậu làm vệ sinh rất nhanh, mặc vào âu phục duyên dáng trong lòng thấp thỏm lo âu đi đến đại sảnh lầu một.
Nhìn thấy Sehun nhàn nhã ngồi ở một bên dùng cà phê, Min Hyo Jin mặt mũi hiền lành nhìn mình, cuối cùng JaeWon vẻ mặt tức giận vì đợi lâu, cậu vội vàng phủ lên vẻ mặt tươi cười, nói, "Bác Oh ..."
"Khục, khục!" Oh JaeWon ho nhẹ hai tiếng cắt đứt lời cậu ..., hai mắt sắc bén nhìn về phía cậu , "Đã là con dâu của Oh gia chúng ta, nên đổi cách xưng hô đi!"
Luhan bừng tỉnh, thẹn thùng đổi giọng, "Ba, mẹ, chào buổi sáng!"
Một tiếng gọi "Mẹ" này bà Oh trong nội tâm ngọt ngào, bà mong ngày mong đêm rốt cục cũng chờ đến ngày con dâu gọi một tiếng "Mẹ" này, thật vui vẻ vừa định mở lời, JaeWon lại đột nhiên lạnh nhạt nói, "Đã không còn sớm, giữa trưa rồi, Luhan mười lăm năm mới trở về, chẳng lẽ đem nội quy của Oh gia quên hết rồi sao?"
"Chưa, không có, con làm sao có thể quên nội quy của Oh gia, con bởi vì..."Luhan ngậm miệng, con mắt linh động liếc qua một vòng, có cách!
"Chỉ là tối hôm qua Sehun hắn..." Cậu có chút dừng lại, hai gò má vừa đúng đỏ hồng, sau đó e lệ cúi đầu nói, "Hắn... Cái kia... Cho nên mới dậy muộn một chút"
Vụng về đem nói cho hết lời, nhưng là ý tứ lại biểu đạt hết sức rõ ràng.
JaeWon nhíu mày nhìn nhìn cậu , ánh mắt liếc nhìn những dấu hôn trên cổ của cậu , đột nhiên đem ánh mắt chuyển hướng Sehun đứng ở một bên thảnh thơi, nghiêm túc mà nói, "Sehun, tuy các con là tân hôn, nhưng cũng nên kiềm chế một chút, biết không?"
Đôi mắt Sehun lạnh như băng nhìn về phía Luhan,Luhan thừa dịp thời điểm ai cũng không chú ý, nghịch ngợm le lưỡi.
"Dạ biết!" Hắn nhẹ giọng đáp trả, đối với Luhan, lộ ra một nụ cười thần bí.
Chứng kiến không khí có chút xấu hổ giữa ba người Hyo Jin vội vàng mở miệng nói, "Tốt rồi tốt rồi, bất kể như thế nào, Luhan cũng đã là con dâu Oh gia của chúng ta, sáng sớm dậy muộn là chuyện bình thường của những cô dâu mới, ông xã cũng đừng quá quan tâm, nhanh nói việc chính đi!"JaeWon đột nhiên bày ra dáng vẻ của một người chủ gia đình, nhìn Luhan nghiêm trang mà nói, "Sự việc của hai người, Sehun đã nói cho ba biết toàn bộ, ba cũng đã đồng ý Sehun không can dự vào, nhưng mà, kể từ hôm nay trở đi con phải vào tập đoàn Oh Thị làm việc, làm thư ký cùa Sehun!"
Thay vì để mặc cái bom hẹn giờ này trong nhà tự do đi lại, không bằng đem cậu đặt ở bên cạnh Sehun, phải biết rằng, con của hắn thế nhưng là một "Chuyên gia giỡ bom"!
"Làm thư ký?" Luhan kinh ngạc, buộc chặc hốc mắt nhìn về phía Sehun. Mục đích của cậu chỉ là cùng hắn sinh con, chỉ cần qua một hai đêm hoặc là ăn cắp tinh trùng của hắn là được rồi, nhưng muốn cậu từ đây về sau mỗi ngày đều đi theo cái mông của hắn, bồi dưỡng cảm tình? Cậu mới không cần!
"Ba, con..."
Cậu vừa mở miệngJaeWon lập tức cắt ngang lời cậu , tự mình nói, "Quyết định như vậy đi, thời gian cũng không còn sớm, ba cùng mẹ còn phải bay đi Mỹ, chuyện nơi đây sẽ để lại cho các con xử lý!"
Nói xong, ông liền đứng dậy, không để cho cậu bất kỳ cơ hội cự tuyệt,bà Oh theo sát phía sau, lúc đi tới cửa vẫn không quên yêu thương cùng Luhan nói, "Luhan ngoan, về sau Sehun phiền con chăm sóc cho nó, nếu như nó dám khi dễ con, thì nói cho mẹ, mẹ giúp con trị nó!"
"Dạ, mẹ sớm trở về ah, Luhan sẽ nhớ mẹ " Luhan ngọt ngào nói xong, liền ôm chầm lấy bà.
"Con dâu ngoan!" bà Oh cuối cùng không nỡ nhìn cậu một cái, sau đó cùng JaeWon ngồi trên xe, rời đi.
Đưa mắt nhìn bọn họ rời đi, Luhan trên mặt có chút có chút hậm hực! ( làm thư ký, không muốn làm! )
"Thư ký Xi, chúng ta cũng nên đi làm rồi, đi thôi!" Sehun thanh âm đột nhiên vang lên, bàn tay lớn bá đạo ôm ngang eo nhỏ của cậu , hướng về chỗ đậu xe.
Luhan tùy ý hắn nắm cả người mình, có chút quay đầu nhìn bên mặt hắn, hai mắt hắn như trước lạnh như băng, nhưng lại lóe sáng khác thường, khóe miệng của hắn có chút quyến rũ, cười có chút đắc ý.
Đột nhiên, trong lòng của cậu hiện lên ý nghĩ, có chút bất an mở miệng, "Sehun, muốn tôi làm thư ký... Sẽ không phải là chủ ý của anh?"
Sehun khóe miệng tươi cười không ngừng giơ lên, đáp án rõ ràng!�000�...�...�000�000�333�---�(((�222�///�///�333�,,,�)))�,,,�'''�222�000�...�333�)))�...�,,,�&&&�333�000�000�000�000�---�222�...�000�"
A=
-------
160316
BẠN ĐANG ĐỌC
[HunHan]Chọc giận Tổng Giám Đốc khó tính
Fanfic----~~~---- Rõ ràng vì xóa bỏ lời đồn mà ở cậu phải làm chuyện này, quả nhiên là tác phong của gay! Cậu hiện tại thật sự, thật sự, thật sự có một loại xúc động, muốn thông qua đài truyền hình toàn cầu, nói cho mỗi người trên trái đất biết, hắn là ga...