Nhiệm vụ bị phát hiện Chap 47

208 12 0
                                    


Lại nữa! Luhan dùng sức đánh hắn một cái, không nhịn được nói "Ngươi không cần gạt tôi, tôi sẽ không tin tưởng anh nữa, nói dối vô cùng!"
"Tôi không có lừa em, cậu ấy đúng là em gái của tôi, Kim Irene, không tin thì em có thể hỏi tất cả mọi người tại chỗ một chút, bọn họ cũng đều biết chúng tôi là anh em!"


"Kim Irene? Vậy anh chính là Kim Chen?" Luhan không thể tin được nhìn hắn.
"Chen chỉ là tên gọi khi làm việc , JongDae là tên thật của tôi - Kim JongDae!" Hoa hoa công tử thản nhiên trả lời.
Thì ra là bọn họ chính là anh em nhà họ Kim, Luhan còn nhớ rõ tài liệu trong Thiên quốc gia, nhà họ Kim và nhà họ Oh là hai đại gia tộc không phân cao thấp, , hơn nữa theo lời đồn đãi, con trai trưởng nhà họ Kim thông minh hơn người, chỉ số thông minh gần 200 và con gái thứ đã cùng nhà họ Oh âm thầm kết thông gia. . . . . .
Hoá ra là như vậy a! Không trách được Irene sẽ đối với cậu như vậy, nếu như cậu không xuất hiện, vị trí con dâu nhà họ Oh này, nhất định là của cô ta! Thế nhưng với trí thông minh cao gần 200 của con trai trưởng nhà họ Kim, có phải hay không có chút không giống với lời đồn đãi?
"Anh . . . . . ." Âm thanh ngọt ngào của Irene đột nhiên vang lên, lúc Luhan hoàn hồn, Sehun đã đứng ở trước mặt của cậu rồi.
Sehun thấy sắc mặt Luhan có chút khác thường, nhỏ giọng quan tâm hỏi, "Em làm sao vậy? không thoải mái ở đâu sao?"
Luhan khẽ mỉm cười, hồi phục thần thái, lễ phép nói, "Cảm ơn Oh tiên sinh quan tâm, tôi không sao!"
Oh tiên sinh? Nghe gọi như vậy, Sehun tức giận, nhìn cậu chằm chằm, cậu ấy là cố ý sao? Rõ ràng đã cảnh cáo cậu nhiều lần, phải gọi hắn là Hunie, nhưng cậu vẫn nhiều lần không nghe lời hắn, lại còn dám gọi hắn là Oh tiên sinh!
Chàng trai đáng chết——
Hai người bên này rùng mình, mà bên cạnh hai anh em lại giảo hoạt cười.
Irene kéo cánh tay Chen , nhỏ giọng nói bên tai của hắn, "Anh, chuyện anh đã đồng ý với em, anh nhất định phải làm đó, nếu không em sẽ cho cha biết, để cho cha bắt anh trở về công ty làm việc!"
Trong nháy mắt mặt Chen đen đi, cũng bởi vì thông minh cho nên từ nhỏ đã bị cha bắt đi học mỗi ngày, học này học kia, học một đống gì đó, hơn nữa khi hắn mười sáu tuổi cha bắt hắn vào làm việc trong công ty, đem rất nhiều việc giao cho hắn làm, tuổi thơ cùng tuổi xuân tốt đẹp của hắn, bị chôn vùi ở trong tay cha hắn, khó khắn lắm mới trưởng thành, nên hắn liền trốn nhà đi, trốn khỏi cha hắn, hắn không muốn bị bắt trở về lần nữa. Cuộc sống của hắn đang tốt đẹp, ăn ăn uống uống, vui đùa với người đẹp, đây chính là đại lý tưởng của hắn.
Khẽ thở dài một hơi, hắn nhỏ giọng nói, "Anh biết rồi, em yên tâm đi!"
"Hắc hắc, Em cũng biết anh là đáng tin nhất !" Irene trộm cười, ôm cánh tay Hunie thật chặt, nói, "anh Hunie, một lúc nữa chúng ta cùng cắt bánh sinh nhật có được không?"
Sehun dời ánh mắt đến Irene, buồn buồn nói, "Đây là sinh nhật của em, tự em cắt đi, tôi có chút chuyện muốn nói với cậu ấy, lát nữa tôi sẽ tới tìm em!"
Hắn nói xong, liền hất tay của cô ra, nắm tay Luhan, bá đạo hướng phòng rửa tay đi.
" Chờ một chút!" đột nhiên Chen lên tiếng, bắt một tay khác của Luhan, nói, "Tôi cũng có chuyện muốn nói với cậu Xi, có thể để cho tôi nói chuyện trước không?"
Sehun quay đầu, tức giận nhìn hắn chằm chằm nói, "Bỏ tay anh ra!"
Đây chính là lão bà của hắn, không ai được chạm vào cậu ấy hết, mới vừa thấy hắn đùa giỡn, chạm tay vào cằm của cậu ấy, hắn liền hận không thể lập tức xông lại đánh hắn một quyền, không nghĩ tới hắn lại còn dám đụng vào cậu ấy nữa lần. Thật là to gan!
Luhan trừng mắt nhìn hai người bọn họ, nhất thời không biết phải nói gì, nhưng cậu lại thấy Irene dùng ánh mắt ghen tị nhìn cậu chằm chằm, cậu đắc ý, chợt cậu rất muốn đi cùng Sehun, muốn chọc tức cậu ta!
Nhưng cậu vừa qua sang Chen, đang định mở miệng muốn nói ' buông ra ' , thì đột nhiên Chen lại gần cậu, nhỏ giọng nói ở bên tai của cậu, "Luhan, ở Thiên Chi Quốc là Thiên Sứ thợ săn, nhiệm vụ của lần này là sinh cho Sehun một đứa con, tiền thưởng mười tỷ. . . . . ."

[HunHan]Chọc giận Tổng Giám Đốc khó tínhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ