Chương 28: Vẫn không cam lòng

31.6K 744 30
                                    

Beta: Su Thái phi

Hoàng thượng cùng hoàng hậu tới một lúc rồi rời đi, một lát sau Lam thục dung mang theo Lục hoàng tử cũng trở về Nghi Hòa cung, thái tử phi dẫn theo các nàng ngồi xuống, bốn phía đều là các nữ quyến.Tương Như Nhân còn đang đắm chìm trong suy đoán vừa rồi, càng nghĩ trong lòng càng sợ, Tam vương gia cùng Lam thục dung, thế nào cũng không phải là thật, nhất định là nàng suy nghĩ quá nhiều thôi.

   Phía sau, một cung nữ đi tới, "Tương trắc phi, Tấn phi nương nương cho mời." Tương Như Nhân đứng dậy, thái tử phi nhìn lại phía bên này, Tương Như Nhân xin nàng chỉ thị xong mới theo cung nữ ra khỏi đại điện.

   Chạng vạng, sắc trời có chút tối, khác biệt với bên trong đại điện náo nhiệt,  trên đường có vẻ yên tĩnh hơn rất nhiều. Đến Vĩnh Hòa cung, Tấn phi ngồi ở trong phòng đang chờ nàng. "Thần thiếp bái kiến Tấn phi nương nương." Tương Như Nhân hành lễ với Tấn phi. Sau khi ngồi xuống, có cung nữ bưng nước trà ra, Tấn phi cười híp mắt nhìn nàng, "Ở phủ thái tử đã quen chưa?"

          "Hồi Tấn phi nương nương, thần thiếp. . ." Tương Như Nhân còn chưa nói hết thì Tấn phi cắt đứt, "Bản cung là cô cô của ngươi đừng luôn gọi nương nương, ở đây không có người ngoài, cứ gọi một tiếng cô cô là được."

"Cô cô, ta ở phủ thái tử rất tốt ." Tương Như Nhân theo ý nàng, gọi một tiếng cô cô. Tấn phi nhìn nàng khẽ thở dài, "Ngươi và bản cung đều là người cẩn thận, làm việc gì cũng không để sai sót, cũng không để người ta tìm ra lỗi, cố gắng làm những điều tốt nhất."

  Tương Như Nhân không biết trả lời sao, Tấn phi cũng không cần nàng trả lời, "Đây là phụ thân ngươi dạy, ngươi so với bản cung còn hiểu hơn nhiều." Một phần khích lệ này nghe tràn đầy bất đắc dĩ, năm đó nàng cũng là chưa từng trải qua cảm giác thích một người là gì, đã phải vào cung, cẩn thận hầu hạ hoàng thượng làm cho tận thiện tận mỹ (làm việc tốt nhất có thể). Đến bây giờ quay đầu nhìn lại, phát hiện cuộc  đời này mình đã thiếu sót rất nhiều thứ.

"Bản cung hy vọng rằng cho dù ngươi ở trong hoàng cung cũng có thể sống thuận theo tâm mình . Những điều phụ thân ngươi dạy dĩ nhiên quan trọng, nhưng Như Nhân à, cả đời này thật ra cũng chỉ có vài điều mà ngươi muốn làm nhất. Nếu như ngươi có, vậy thì đừng đắn đo mà hãy làm đi, để sau này có thể không còn cơ hội làm được". Tấn phi một trang dung nhan tinh xảo nhưng đã có chút mệt mỏi rã rời, nhìn Tương Như Nhân tựa như thấy mình năm đó. Chắc là so với mình năm đó còn thành thục hơn, cũng khiến nàng nghĩ mà đau lòng.

  "Vài ngày trước mẫu thân ngươi tiến cung còn dẫn theo Nhị thẩm ngươi và Tâm Tuệ. Nha đầu kia bản cung đã nhiều năm không gặp, chỉ nhỏ hơn ngươi một tuổi. Nhị thẩm ngươi đang lo hôn sự cho nàng. " Tấn phi cảm khái một chút rồi đem trọng tâm câu chuyện lái đi. "Mẫu thân ngươi cũng không cần lo lắng nhiều. Đại ca ngươi đã thành thân, hôn sự nhị ca ngươi cũng sẽ nhanh định ra, nay ngươi ở phủ thái tử cũng tốt, nàng cũng có thể yên tâm hơn."

    "Cô cô ở trong cung cũng không cần phải lo lắng nhiều cho Như Nhân " Tương Như Nhân cười phụ họa nàng.

"Bản cung so với mẫu thân ngươi còn lo lắng hơn." Tấn phi thở dài, "Mẫu thân ngươi có ba đứa nhỏ, đều đã yên ổn còn bản cung có một đứa mà đến bây giờ cũng chưa xong, sao lại không lo lắng chứ"

[Hoàn] Tương Quý Phi Truyện [Edit]- Tô Tiểu LươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ