CHƯƠNG 4 : KHÔNG ĐƯỢC ĐỤNG VÀO.

929 36 4
                                    

Tg: fan nghịên

.....

Sau 2 tùân lễ tập húân Bạch Lạc Nhân cũng đã quen dần với cách húân luỵên nơi đây. Còn Vương Lạc thì không cần phải nói đến 2 chữ thích nghi, hầu hết mọi thứ đối với cậu chỉ giống như chơi đùa không có vẻ gì gọi là cực nhọc. Bạch Lạc Nhân chính vì nhìn thấy cái vẻ mặt đó, nụ cười thản nhiên đó mà luôn cố gắng nổ lực để không bị thua kém. Kỳ thực từ trứơc đến nay ngoài Cố Hải ra chưa thằng con trai nào lại vượt qua được cậu. Thế mà hịên tại lòi đâu ra một Vương Lạc khíên cậu tại nơi đây có đối thủ để làm mục tiêu. Cậu nghĩ nếu để Cố Hải và Vương Lạc tranh tài liệu ai sẽ thắng đây? Nếu họ choảng nhau chắc sẽ là một trận đấu hay. @,.,@

Vào buổi tối 2 thanh niên này vẫn hay người trên giường làm việc riêng. Vương Lạc thì cầm cúôn tập ghi ghi chép chép, Bạch Lạc Nhân thì nghiên cứu tài liệu học hỏi thêm. Những buổi tối như vậy thường là do Vương Lạc chủ động mở miệng nói chuỵên trứơc. Bạch Lạc Nhân tính tình trầm ổn nên trứơc gìơ chỉ có ba Bạch của cậu là được cậu tâm sự ít nhiều. Nhưng từ khi có Cố Hải thì mọi tâm sự của cậu đều nói Cố Hải nghe. Nay rời xa người ấy trong lòng nhung nhớ rất nhiều , luôn cảm thấy trống vắng. Đối với Bạch Lạc Nhân việc Vương Lạc chủ động 8 chuỵên ít nhiều gíup cậu vơi lấp đi sự thiếu hụt đó. Tuy cậu cũng múôn nói chuỵên nhiều một chút với Vương Lạc nhưng thật sự không biết phải nói cái gì nên lại thôi.

Vương Lạc bình thừơng dễ gần gũi nên rất được lòng binh sĩ xung quanh. Cậu ta luôn sẳng lòng gíup đỡ người xung quanh khi bản thân cảm thấy rảnh rỗi. Từ cậu luôn tỏ ra hơi ấm dễ chịu và đích thị là một người rất đáng tin cậy. Từ cấp lính đến cấp chỉ huy đều một mực khen ngợi, mới có 2 tùân sống tại đây mà ngươi xung quanh đều rất mến cậu. Vương Lạc đúng là sống rất dễ hòa đồng.

Một đêm nọ mắt Bạch Lạc Nhân nhìn sang Vương Lạc đang ghi chép gì đó lìên cảm thấy Vương Lạc có nét nào đó giống với Cố Hải, một phiên bản trái trược. ( ̄∀ ̄). Cậu bắt đầu so sánh, sức khỏe cả 2 người họ đều rất tốt. Khung xương chắc chắn, nghĩ tới đây thì cậu rất tâm đắc 1 điều là Cố Hải của cậu khung xương to hơn nên nhìn vào thấy khí thế hơn. Cậu càng nghĩ lại càng nhớ Cố tình nhân. Mà nghĩ tới nghĩ lui thì mình chả bằng ai trong họ. 2 cái người này làm cái gì? Luỵên tập kiểu gì mà khỏe mạnh phi phàm. Đang chăm chú suy nghĩ thì bị Vương Lạc phát hịên mà nói

" tôi vừa tắm xong. Mặt tôi chắc không chắc không dính cái thứ gì kỳ lạ để cậu soi chắm chú vậy chứ hả. ?"

Bạch Lạc Nhân giật mình đáp lại

" bớt giỡn đi. Lo làm chuyện của cậu đi, tôi chỉ đang suy nghĩ một số chuỵên."

" nhìn tôi mà suy nghĩ ra được cái gì hả? Không phải vẫn còn nhớ về ngày đầu tiên được tôi tốt bụng gíup đỡ rửa mình cho nên cảm kích đấy chứ. Định quan sát tôi để tìm sở thích cá nhân của tôi mà tìm ngày báo đáp sao?"

" đồ điên! " Bạch Lạc Nhân mắng cho 2 chữ xong lìên nằm xuống đắm chăn lại ngủ. Nhưng đầu vẫn suy nghĩ rằng: " ngày đầu tiên chưa quen thân mà đã nhiệt tình làm vậy. Nếu không phải là cậu có ý tốt thì tôi đã tẩn cho cậu 1 trận ra trò ở đó mà nói ra 2 chữ cảm kích... nếu mà Đại Hải biết mình bị người ta chạm vào chắc sẽ điên lên mà nuốt sống mình mất. Không khéo cậu ta cũng sẽ bị Cố Hải đánh cho 1 trận. Mà đánh nhau rồi ai có thể can đây? Mình thật không đủ sức rồi. "

Thượng Ẩn: Mị Tình Lạc Lối.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ