CHƯƠNG 10: GIÀNH KẸO

504 26 3
                                    

Tg: Fan nghiện

......

Sắp về đến phòng bạch lạc Nhân dùng tay lau đi 2 hàng lệ rồi mới bước vào trong phòng.Vương lạc lúc này cũng đã chuẩn bị xong tư trang và đang ngồi trên giường để chờ Bạch lạc Nhân quay lại.

Tiếng mở cửa vang lên, Vương Lạc hướng mắt nhìn qua . Người đàn ông bước vào với cặp mắt có chút sưng đỏ miễn cưỡng nở nụ cười gượng gạo nhìn cậu. Vương Lạc không biết đã xảy ra chuyện gì và cũng không tiện hỏi thăm. Bạch Lạc Nhân tiếp tục thu dọn hành lý để chuẩn bị cho đợt tập huấn trong im lặng. Dù bản thân đã cố đè nén cảm xúc nhưng vẫn không thể che giấu đc 2 giọt lẹ vẫn còn rưng rưng đang tồn động trong hốc mắt ngấn đỏ. Khi thứ gì đó sắp chảy xuống bạch Lạc Nhân vội vã xoay lưng về phía Vương lạc để xếp đồ , vì bản thân không muốn cho Vương Lạc nhìn thấy bộ mặt này của mình.

Vương lạc vốn đã thấy rõ tâm tư Bạch Lạc Nhân nhưng chỉ là  không thể nói ra. Trong lòng dù đang rất muốn khuyên nhủ gì đó nhưng lại chẳng thể nói ra và cũng khó mở miệng hỏi thăm chuyện gì. Cuối cùng  cậu cũng đứng lên đi vào nhà tắm để lấy ra một chiếc khăn đã thấm ướt đem ra cho bạch Lạc Nhân: 

" Mắt cậu bị bụi bay vào phải không? đừng dụi nhìu quá sẽ đỏ mắt đó. cầm lấy lau mặt đi rồi vô trong rửa lại lần nữa chắc sẽ khá hơn đó."

Bạch Lạc Nhân rất cảm kích cử chỉ ôn nhu này của Vương Lạc. Bản thân cậu biết đứng  trước cặp mắt sắc bén của Vương Lạc thì cậu khó mà che giấu được. Nhan lấy chiếc khăn cùng sự quan tâm của anh bạn cùng phòng, Bạch Lạc Nhân nhanh chóng đi vào nhà vệ sinh để tẩy rửa nỗi buồn còn vương trên mặt và bản thân mình cũng không quên cảm thán thầm trong bụng :" Vương lạc thật rất hiểu thế cuộc,  thật là đáng tin cậy."

Từ bên trong nhà vệ sinh bước ra, Bạch Lạc Nhân bất ngờ bị một thứ gì đó tiến thẳng vào trước miệng. Một vị ngọt liệm mang theo sắc đỏ và tỏ khí lạnh rất mát dín kề lên môi cậu. Người đối diện nở ra một nụ cười thân thiện mang chút mong cầu mời gọi :

" Ăn đi ngon lắm, thứ đồ ngọt này đem vào tủ lạnh lấy ra ăn quả thật rất đặc biệt. "

" Ừ! ngọt thật, mát lắm, lạnh ê răng rồi. Nhưng quả thật đặc biệt lắm .."

Vương Lạc hớn hở và có chút tâm đắc khi được ai kia hưởng ứng . Mắt nhìn Bạch Lạc Nhân đang ăn kẹo , tay cậu chống lên tường tạo vẽ kiểu cách hỏi thăm:

" Sao rồi? đã thấy khá hơn chưa? tinh thần có sản khoái hơn không?"

" ừ! cũng không tệ, khá hơn nhiều rồi ". Nói xong Bạch lạc Nhân đi rót chút nước đểuống vì kẹo khá ngọt khiến cổ họng hơi gắc. Thế nhưng ăn xong vẫn muốn ăn nữa , cậu bước lại ngăn tủ lạnh định bụng sẽ lấy thêm cây nữa để ăn. nào ngờ ngăn tủ toàn nước lạnh, nước trái cây, không hề có dấu hiệu nào cho thấy là có kẹo bên trong đó.  Đứng ngẫn lại , suy nghĩ lại,... cố nhớ lại.... con người rơm có 10 cây kẹo... tối qua ăn 2, Vương Lạc ăn 2 ,.. đem về 6.... lúc nãy ăn 1. dữ lắm là mất thêm 2 đi... sao giờ lại đâu hết???? :v Chã lẽ.... . Bạch Lạc Nhân quay lại nhìn Vương Lạc , thấy hắn ta đang nhai ngấu nghiến 1 thanh kẹo có vẽ ngon lành . miệng đưa lên mút liếm ra vẻ thưởng thức món khoái khẩu. bạch lạc nhân lúc này đã hiểu liền quát lớn:

Thượng Ẩn: Mị Tình Lạc Lối.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ