Chương 48
Trường An dùng khuỷu tay thụi vào ngực Hoa Nghi, giãy giụa trốn ra, ho đến kinh thiên động địa - y bị hóc xương cá.
May mà là xương nhỏ và chưa hóc thật, Trường An ho một lúc rốt cuộc phun ra được. Hoa Nghi bưng ngực bị y đánh đau nhói, ánh mắt thâm trầm nhìn y.
Trường An trợn mắt nhìn Hoa Nghi, cảm thấy chuyện vừa xảy ra quả thực ly kỳ đến mức không biết nên dùng ngôn ngữ nào để hình dung, hai người trừng nhau hồi lâu, y mới hỏi một câu với giọng điệu rất gây hấn: "Ngươi làm gì đấy?"
Hoa Nghi thản nhiên nói: "Hôn ngươi."
Trường An: "..."
Dù là đồ ngốc cũng biết hai chữ "hôn ngươi" này là có ý gì, Trường An tuy hơi khuyết thiếu thường thức nhưng còn chưa ngốc nghếch đến mức đó, trực giác muốn hỏi một câu "Ngươi hôn ta làm gì", song lời ra đến môi lại bị y nuốt xuống - nghe quá ngu, y không nói được.
Tính đến giờ, Trường An đã sinh sống trong bộ lạc hơn nửa năm, cho dù y không để ý lắm, nhưng nghe nhiều thấy quen, cũng biết đại khái nhà người khác sống như thế nào.
Y thậm chí từng nghĩ, nếu A Lan còn thì y sẽ cưới A Lan.
Trường An săm soi nhìn Hoa Nghi, hoài nghi đối phương uống nhầm thuốc.
Hoa Nghi rèn sắt nhân khi còn nóng, nói trắng ra: "Trường An, theo ta đi."
Khi Hoa Nghi lần đầu tiên nói như vậy, Trường An không hiểu, lúc này chẳng ai giải thích, kết hợp với chuyện trước đó, Trường An lại tự thông. Y xưa nay nghĩ gì đều hiện cả ra mặt, vừa nghe như vậy tức khắc lộ vẻ hoang mang, có phần mất phương hướng.
Vì thế Hoa Nghi giảo hoạt lui một chút, nhìn y chằm chằm hỏi: "Ta đối đãi ngươi có tốt không?"
Trường An gật đầu nói: "Tốt."
Hoa Nghi tiếp tục dụ dỗ: "Theo ta, ta tốt với ngươi cả đời."
Trường An hỏi vặn lại: "Nếu không về sau ngươi sẽ không tốt với ta nữa sao?"
Hoa Nghi duỗi chân áp lên tường, cười nói với vẻ cao thâm khó lường: "Làm sao có thể như thế được?"
Với việc kiểu này, Trường An hoàn toàn mù tịt, thế là y bỏ xiên cá xuống, ngồi nghiêm chỉnh như thể nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy, cân nhắc cẩn thận.
Hoa Nghi nhìn y dường như thấy thú vị, bỗng chìa tay nắm nhẹ mắt cá chân Trường An, không hề dùng sức lực, chỉ dùng mấy ngón tay mà gãi, khiến Trường An hơi ngứa.
Nhưng họ bình thường đùa giỡn quen rồi, bởi vậy Trường An không hề để ý, chỉ phủi cẳng chân: "Đừng làm loạn."
Ngón tay Hoa Nghi linh hoạt chui vào ống quần, bị quần áo dày cộp đè lên, phảng phất dính trên da Trường An, y chậm rãi vuốt ve, đồng thời sấn đến, dùng tay kia ôm hông Trường An, kề tai thấp giọng nói đầy xấu xa: "Theo ta không tốt sao? Ngươi còn chưa biết chuyện sung sướng nhất là gì, ta có thể dạy ngươi..."
Y nói như vậy, bàn tay lạnh lẽo liền xuyên thấu qua mấy lớp quần áo dày may bằng da thú mà thăm dò vào.
Ngón tay y cực lạnh, lòng bàn tay lại nóng, da thịt dán vào nhau, phảng phất mang đến một loại xao động kỳ dị.
BẠN ĐANG ĐỌC
Thú Tùng Chi Đao
AksiTác giả: Priest 兽丛之刀 Biên tập: Yển Bản edit dành tặng cô Kiriyu An lành! Thể loại: đam mỹ, 1×1, cường cường, HE Độ dài: 100 chương + 1 phiên ngoại Giới thiệu: Chuyện ăn thịt, uống rượu, đánh quái trong thế giới thú nhân dã man. nguồn: https://thuyl...