Chương 3

636 54 1
                                    

"Đệ đệ, đệ đệ, chúng ta ra ngoài chơi đi." Hạ Vô Thiên nằm úp sấp ở trên giường, chống cằm nhìn đệ đệ của mình đang ngồi xem sách y thuật, đột nhiên hắn cảm thấy bộ dáng này của cậu thật sự thật là đẹp.

Hạ Khô Thảo ngẩng đầu nhìn đứa trẻ mang tướng mạo khả ái và đôi mắt to tròn đang lóe lên trước mặt, hình như là ca ca của cậu – Hạ Vô Thiên, quả nhiên lại là một gốc cây thảo dược.

"A..." Cổ họng của Hạ Khô Thảo chỉ có thể phát ra một âm điệu như thế, lắc đầu một cái. Hiện tại đừng nói là ra ngoài chơi, ngay cả việc xuống giường thôi cũng đã rất khó khăn rồi.

Vì hai chân không có cảm giác cho nên cậu bị Hạ Trường Khanh ra lệnh cưỡng chế, nhất định là phải nằm trên giường để tĩnh dưỡng thân thể thật tốt, buồn bực thì đọc sách.

Hạ Vô Thiên thấy Hạ Khô Thảo lắc đầu, tuy có chút thất vọng nhưng cũng chỉ là trong nháy mắt, hắn tựa hồ là nghĩ tới chuyện gì đó, đôi mắt lập tức sáng lên, "Đệ đệ, ngươi chờ ta một chút." Nói xong cũng vội vã chạy ra ngoài, chỉ chốc lát sau trong tay liền đẩy một vật đi vào.

Lúc này, Hạ Khô Thảo mới phát hiện đây chính là một cái xe lăn làm bằng gỗ, thiết kế vô cùng tinh xảo, rất có cảm giác hiện đại vì mặt trên còn có thêm tấm lót lưng và đệm, tựa hồ rất là thoải mái.

"Đây là chiếc xe lăn trước đây của phụ thân, do cha làm, có phải là rất tuyệt đúng không!" Trong mắt Hạ Vô Thiên tràn đầy tự hào, "Đệ đệ cứ ngồi lên là được, ta đẩy ngươi ra ngoài chơi một lúc, mỗi ngày đệ đều ngồi ngốc ở trong phòng khẳng định là rất ngột ngạt." Hạ Vô Thiên vừa lầm bầm lầu bầu, vừa mặc quần áo, khoác một tấm áo choàng lên người cậu rồi ôm lấy Hạ Khô Thảo đặt lên xe lăn.

Hạ Khô Thảo có chút khiếp sợ, mặc dù thân thể của cậu rất nhỏ nhắn nhưng ít nhất cũng phải mấy chục cân đi, một đứa trẻ 10 tuổi như vậy thì làm sao có thể ôm lên một cách dễ dàng như vậy được.

"Được rồi, lên đường thôi!" Cái cửa cao cao được làm bằng gỗ, vì lo lắng cửa quá cao thì sẽ làm đứa nhỏ trong nhà bị thương cho nên mới sai người tìm tấm gỗ phủ lên cửa, thế nhưng lần này lại trở thành một công cụ tốt để Hạ Vô Thiên dẫn người trốn ngục.

Thần Y Cốc là một địa phương rất kỳ lạ. Mỗi ngày, nơi đây đều tràn ngập các loại cãi vã, nhưng cho dù có cãi nhau thì cũng không đến mức phải động thủ. Việc mà bọn họ tranh cãi đơn thuần chỉ vì phương thuốc mới, đợi đến khi giải quyết vấn đề xong, cả hai sẽ hòa hảo như lúc ban đầu, giống như là chưa có chuyện gì xảy ra.

"Tiểu Thiên, ra ngoài chơi sao? Thân thể Tiểu Thảo vẫn tốt chứ?" Đây là một đoạn văn mà khi Hạ Vô Thiên đi qua từng chỗ sẽ nghe được.

Người ở Thần Y Cốc đều biết, sau khi Hạ Khô Thảo bị người ta bắt đi thì bị ngược đãi thiếu chút nữa là biến thành độc người, nhưng may mà cứu về kịp lúc, tuy nhiên thân thể lại có chút hư nhược, đầu tóc thì trắng bệch.

Mặc dù vậy, nhưng đã có thể kiếm về một cái mạng sống thì còn sợ thân thể không thể trở lại bình thường được nữa hay sao?

[Drop] Xuyên văn chi trân ái sinh mệnh, rời xa nhân vật chính  <穿文之珍爱生命,远离主角>Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ