1

332 9 0
                                    

.:: Chương 1 | Yến tiệc kinh hoàng ::.

Biên tập: Kỳ Lam

Hôm nay là ngày lành tháng tốt Tô gia tam công tử Tô Viễn Dung thành thân.

Tô gia giăng đèn kết hoa, khách khứa đầy nhà. Tô gia vốn là một trong lưỡng đại thế gia của võ lâm, Tô Kình Phong lại là đương nhiệm võ lâm minh chủ, lại thêm Tô gia luôn hành xử thấu tình đạt lý, thường làm việc thiện, trong võ lâm luôn có địa vị rất cao, ngày này không ít người đến chúc mừng.

Đại sảnh đang huyên náo đột nhiên an tĩnh lại, một người trẻ tuổi tầm hai ba, hai tư tuổi bước vào. Hắn một thân thanh y, mi mục rõ ràng sáng lạn, nét mặt ôn nhu, khóe miệng hơi câu lên, giữ một mạt cười thản nhiên, sợi tóc tung bay, tùy ý mà dùng một mảnh lụa xanh buộc lại sau vai. Nơi nào hắn đi qua, đều thu hút ánh mắt mọi người.

Hắn thẳng một đường tiến tới trước mặt Tô Kình Phong, cúi đầu chắp tay, "Lăng Vân ra mắt Tô bá bá, chúc mừng Tô bá bá cùng Viễn Dung biểu đệ." Thanh âm ấm áp dễ nghe, Tô Kình Phong tiếu ý càng tăng, vội vàng nâng hắn dậy: "Mau mau đứng lên, Tô bá bá tưởng ngươi chết đâu rồi." Sau đó phân phó nha hoàn: "Mời tiểu thư qua đây, nói là Lăng Vân đến rồi."

Mọi người tới tấp tiến lên phía trước hướng nam tử trẻ tuổi kia chào hỏi, trong đó không thiếu những người có tiếng tăm.

Chỉ chốc lát, liền thấy một thiếu nữ mặc thanh y chạy vào, nũng nịu nắm cánh tay người trẻ tuổi kia: "Lăng Vân ca ca, tại sao không đến sớm vài ngày ? Lần này cần phải hảo hảo ở lại chơi với ta vài ngày. Dọc đường đi có mệt không ? Tại sao không thấy huynh quay lại ?" Vừa nói, một bên vừa kéo hắn hướng đến phía chỗ ngồi của người nhà Tô gia.

Nguyên lai người trẻ tuổi kia họ Diệp tên Lăng Vân, chính là thiếu chủ Diệp gia của võ lâm lưỡng đại thế gia, mười sáu tuổi bắt đầu xuất đạo, liền nhờ vào dung mạo tuấn lãng, tính tình ôn hòa, kiếm pháp gia truyền cùng khinh công danh chấn giang hồ, danh xưng "Lăng Vân kiếm", rất được Tô Kình Phong yêu mến, nhắm ý để hắn là minh chủ võ lâm kế nhiệm, cũng là vị hôn phu trong mơ ước của Tô gia tứ tiểu thư Tô Tưởng Dung.

Diệp Lăng Vân thấp giọng trả lời những câu hỏi tầng tầng lớp lớp của Tô Tưởng Dung, tùy ý để nàng kéo đi.

Giờ lành đã đến, tân khách đều sôi nổi ngồi vào chỗ, tân nhân (tân lang, tân nương) một thân hỉ phục đỏ thẫm tiến tới chính giữa hỉ đường trong tiếng đàn nhạc, bắt đầu hành lễ.

Nhất bái thiên địa.

Nhị bái tổ tiên.

Tam bái cao đường.

Phu thê giao bái.

Lúc tân nhân song phương bái lạy, khách khứa xôn xao reo hò. Đến lúc người xướng lễ sắp sửa hô lên hai chữ "Kết thúc buổi lễ" thì, tân nương đột nhiên cổ tay khẽ đảo, vung lên một thanh đoản đao, thẳng tắp đâm tới trái tim tân lang !

"A ! —— Bích Nhan ! Vì..... cái, sao ?" Tô Viễn Dung không thể tin nhìn nữ tử mình yêu mến, một tay đè lại bàn tay phải cầm đoản đao của nàng, một tay nhanh chóng mà giật đi khăn che mặt của nàng, gắng sức mà từ trên khuôn mặt quen thuộc nhìn rõ đến tột cùng là xảy ra chuyện gì, thế nhưng hiện ra khuôn mặt vốn sinh động hồn nhiên giờ phút này lại một mảnh bình tĩnh, lạnh như băng. Hắn há miệng, rốt cuộc cái gì cũng không thể nói ra, liền lảo đảo mà ngã xuống.

Hà Nhật Cộng Huề Thủ  Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ