23

118 5 0
                                    

.: Chương 23 | Tâm tư :.

Biên tập: Kỳ Lam

Diệp Thanh Dương thở dài, nói: "Nguyên sư huynh bình tâm chớ vội, trước tiên nghe Lăng Vân nói qua một chút về tình hình lúc đó đã."

Nguyên Tiếu cưỡng chế nội tâm nôn nóng, nói: "Cũng tốt. Lăng Vân, mau nói qua cùng mọi người rốt cuộc là chuyện gì xảy ra."

Diệp Lăng Vân liền đem chuyện tình trên đường đi đại khái nói qua một lần, cuối cùng nói: "Di thể Tô bá mẫu ta đã sai người đem về nhà chính, đặt cùng một chỗ với tro cốt của Tô bá phụ."

Diệp Thanh Dương gật đầu, "Có xác định thực sự là Miêu Kim Cốc gây nên ?"

Diệp Lăng Vân chần chờ một chút, vẫn là gật đầu, "Hẳn là vậy."

Diệp Thanh Dương thở dài, không nói thêm nữa.

Tế Trần đạo trưởng lên tiếng nói: "Diệp đại hiệp, ta biết ngài rời khỏi giang hồ đã lâu, mưu cầu chính là rời xa phong ba bình an qua ngày. Song cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, ví như lão đạo là người cõi tiên cũng không thể thực sự rời xa hồng trần thế tục. Nếu như Miêu Kim Cốc thật sự ồ ạt đến xâm phạm, bằng danh tiếng của Diệp đại hiệp ngài, cho dù ngài không đi tìm chúng, chúng thật sự sẽ bỏ qua cho ngài sao ? Thay vì bị ép phải ứng chiến, chủ động xuất kích không phải rất có lợi sao ?"

"Đúng vậy, xin Diệp đại hiệp hãy suy nghĩ kỹ lại !" Mọi người đồng thanh nói.

Nhìn ánh mắt nóng rực của mọi người, Diệp Thanh Dương trầm mặc một hồi lâu, rốt cuộc mở miệng nói: "Qua hai ngày nữa là đến ngày giỗ của Mạch Bạch, ta muốn vào tế điện. Việc này sự tình quá trọng đại, hãy để ta hảo hảo suy nghĩ một chút, mấy ngày sau nhất định sẽ cho các vị một câu trả lời thuyết phục."

Lúc này môn chủ Quan Tây Thiết Ngọc môn Thiết Hạc Khiêm đột nhiên lên tiếng: "Còn lo lắng cái gì, Diệp đại hiệp ? Chọn ngày không bằng gặp ngày, không bằng chúng ta nhân tiện chọn ngày tế Trầm minh chủ đứng trước mộ phần Trầm minh chủ phát thệ, vì Trầm minh chủ báo thủ, chẳng phải rất hợp lý sao ?"

"Vì Trầm minh chủ báo thù ! Vì Trầm minh chủ báo thù !" Đệ tử Thiết Ngọc môn cùng hô lên.

Đệ tử các phải khác thần tình cũng kích động, theo cùng đứng dậy.

Diệp Thanh Dương nhíu mày, ý bảo mọi người an tĩnh, sau đó nói, "Ta biết các vị nóng ruột muốn báo thù cho Mạch Bạch, ta đây đa tạ hảo ý của các vị. Nhưng Mạch Bạch luôn yêu thích thanh tịnh, mong rằng các vị để huynh ấy hảo hảo an nghỉ, không nên đi quấy rầy. Ta đáp ứng sau ngày giỗ nhất định sẽ cho các vị một câu trả lời thuyết phục, mấy ngyaf này xin mời các vị đến tiểu trang tại núi này của ta ngụ mấy ngày, nếm thử trù nghệ Phương Ngoại lâu của ta, ngắm nhìn một chút cảnh sắc Tây Hồ Hàng Châu. Sắt nhi, giúp các vị đây an bài khách phòng, bảo Phạm tổng quản giúp đỡ Kỳ Dung, Tưởng Dung lo liệu một chút hậu sự của Kình Phong huynh. Lăng Vân, theo ta đi vấn an nương con." Nói xong hướng mọi người chắp tay, nhanh chóng rời đi.

Diệp Lăng Vân cũng vội vàng chắp tay bái biệt, theo Diệp Thanh Dương rời đi, một đường hướng về phía hậu đường.

Hà Nhật Cộng Huề Thủ  Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ