#29 - TN

527 38 20
                                    

Note : Đây là một câu chuyện buồn, một câu chuyện hết sức bi thương.....

------------------------------
Dịch Dương Thiên Tỉ và Vương Nguyên lớn lên bên nhau, tình cảm của họ chính là tình trúc mã. Cùng nhau chơi đùa, cùng nhau học, cùng nhau ngủ. Cứ thế cả hai dần lớn lên và nhận ra tình cảm dành cho đối phương không chỉ đơn thuần là tình bạn.

Thiên Tỉ bề ngoài có chút lạnh lùng nhưng trái tim lại ấm áp. Lúc nhỏ cảm thấy việc bảo vệ chăm sóc cho Vương Nguyên như một người anh lo cho em trai mình, mặc dù cậu nhỏ hơn Vương Nguyên 20 ngày. Lớn lên mới biết đó là sự che chở chỉ dành cho người mà cậu yêu thương nhất.

Vương Nguyên từ nhỏ đã hoạt bát đáng yêu, nụ cười tỏa nắng lúc nào cũng nở trên môi. Cậu chính là tiểu thiên sứ thuần khiết nhất, đến nhân gian để ban phát hạnh phúc cho những người xung quanh. Vương Nguyên không yếu đuối như vẻ bề ngoài nhưng lại luôn nhu thuận để Thiên Tỉ chăm sóc cho mình. Đó là sự ỷ lại vào người mà mình thương yêu nhất.

Thế rồi hai người yêu nhau. Đây là khoảng thời gian hạnh phúc nhất trong cuộc đời hai người bọn họ. Mỗi ngày trôi qua đều đắm chìm trong mật ngọt của tình yêu. Tưởng rằng hạnh phúc này sẽ là mãi mãi.

Sau khi gia đình hai bên phát hiện đã kiên quyết ngăn cấm, tìm mọi cách chia cắt. Tình yêu đồng giới có cha mẹ nào có thể dễ dàng chấp nhận.

Vương Nguyên bị đưa sang Mỹ để mãi mãi không thể gặp lại Thiên Tỉ. Còn gia đình Thiên Tỉ cũng dọn đến Bắc Kinh sinh sống. Cứ thế hoàn toàn cắt đứt mọi liên hệ.

Thiên Tỉ yêu Vương Nguyên đến mức cuồng dại. Suốt thời gian đầu Vương Nguyên bị đưa đi, cậu ngày đêm tìm kiếm phương thức có thể liên lạc được với Vương Nguyên. Thậm trí còn lén trốn sang Mỹ trong khi không biết bất cứ thông tin gì của Vương Nguyên.

Sau khi bị bắt trở về, Thiên Tỉ dần bình tĩnh lại. Cậu phải học tập chăm chỉ, phải thành công. Có như thế mới có thể tìm lại Vương Nguyên, mới có thể bảo vệ Vương Nguyên, bảo vệ tình yêu của hai người.

Những năm tháng sau đó, Thiên Tỉ vùi mình vào học hành. Ra trường, gầy dựng công ty riêng của mình đặt là Thiên Nguyên, chỉ mong Vương Nguyên ở đất Mỹ xa xôi có thể một lần biết đến. Có thể hiểu tình yêu của cậu bao nhiêu năm qua không hề thay đổi.

-------------------------

Hôm nay, một mình Thiên Tỉ quay về Trùng Khánh. Đứng trước căn nhà quen thuộc, nơi cậu từng rất hạnh phúc. Khóe mắt cay cay : Nguyên nhi, cậu còn yêu tớ hay không??

Thật bất ngờ, cửa nhà Vương Nguyên bỗng mở ra, một chú chó nhỏ chạy ra, theo sau là giọng nói mà Thiên Tỉ vẫn mơ thấy hằng đêm.

"Đô Đô, lại chạy lung tung rồi"

Bốn mắt nhìn nhau, thời gian như dừng lại. Bao nhiêu ký ức ngọt ngào khi xưa ùa về như nước lũ.

"Anh tìm ai??"

Tiếng Vương Nguyên đánh thức Thiên Tỉ đang chìm trong hồi ức. Không trả lời, Thiên Tỉ vươn tay kéo Vương Nguyên ôm vào. Ôm thật chặt, hơi ấm thân thuộc này 10 năm qua cậu đều nhung nhớ. Miệng không ngừng gọi Nguyên nhi, Nguyên nhi, Nguyên nhi.

[Đoản văn][TFBoys] Đoản Văn Khải Thiên NguyênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ