#47 - [Edit] TN - Ly Thảo

278 24 0
                                    

Tên gốc: 离草_Ly Thảo

Tác giả: 二鸽鸽鸽鸽@lofter

Cre: ergegegege.lofter.com

Trans: QT

Edit: Bông

Edit chỉ đảm bảo đúng 70 - 80% nội dung, edit chưa được sự cho phép của tác giả.


-------------------------

Dịch Dương Thiên Tỉ phải xuất ngoại.
Lúc mọi người cùng tiễn cậu ra sân bay, Vương Nguyên mới xác định mình không phải đang nằm mơ.

Trước khi ra khỏi nhà cậu còn xem qua lịch trên điện thoại, xác nhận hôm nay không phải cá tháng tư, hôm qua cũng không phải.

Thế nhưng chuyện quan trọng như vậy, sao hôm qua cậu mới được biết, vì sao, cậu lại là người cuối cùng được biết?

Bọn họ đều gạt cậu, Vương Tuấn Khải, Lưu Chí Hoành, thậm chí ngay cả Chủ Hiệt Quân cũng cùng với bọn họ lừa dối cậu. Cậu cẩn thận suy nghĩ chuyện này thì có chút tức giận, cậu không hiểu nổi tại sao bọn họ lại lừa cậu, Vương Nguyên cậu không phải là người không phân phải trái, dù có biết Thiên Tỉ sang nước ngoài đào tạo chuyên sâu cũng sẽ không ngăn cản, nhiều lắm là có chút khổ sở thôi.

Ừm, cậu không có nói xạo đâu.

Chỉ có tí xíu khổ sở, ít đến mức không đáng kể.

Cho nên trời biết tối qua cậu mất ngủ chỉ vì tí xíu khổ sở này, làm hôm nay đến sân bay mọi người đều cười nhạo cậu là con khỉ biến thánh gấu mèo, cho dù là người tên Dịch Dương Thiên Tỉ kia, nhìn đôi mắt gấu mèo của cậu cũng cười như không cười.

Vương Nguyên tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng.

Khi mọi người lần lượt đến nói lời chia tay với Thiên Tỉ, nói cái gì cậu phải học nhảy thật tốt rồi trở về nước làm vua nhảy trong nước, Vương Nguyên bên cạnh bất mãn nói "Cắt", chờ đến phiên cậu nói, còn hờn dỗi nói tớ không muốn nói gì.

Vì sự cáu kỉnh của cậu mà Vương Tuấn Khải có chút tức giận, anh nói, Vương Đại Nguyên, lúc này em đừng giống con nít như thế, sau đó Vương Nguyên nói lớn, ai là con nít, vốn không có gì đáng nói.

Vốn là không có gì đáng nói.

Thật ra bọn họ không biết hôm qua cậu suốt đêm không ngủ, mọi thứ đều nghĩ sẵn trong đầu, cậu muốn nói thật nhiều với cậu ấy.

Muốn nói cho cậu ấy biết, kì thực kiểu tóc trung phân của cậu ấy cũng rất đẹp.

Muốn nói cậu ấy biết, cậu ấy thực sự rất tốt với cậu, tốt đến độ khiến cậu hình thành một thói quen, muốn sửa cũng không sửa được.

Muốn nói cậu ấy biết, kì thực cậu không muốn cậu ấy đi, hi vọng cậu ấy có thể ở lại.

Thế nhưng khi cậu đến sân bay nhìn thấy vẻ mặt tươi cười kéo hành lí của cậu ấy, một chữ cũng không nói ra được.

Thực sự là uất ức.

Trong phi trường rất ầm ĩ.

Tiếng máy bay cất cánh ù ù, tiếng vali dưới nền đất, tiếng thình thịch của trái tim cậu, duy chỉ thanh âm của cậu ấy là không thể nghe được.

[Đoản văn][TFBoys] Đoản Văn Khải Thiên NguyênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ