Chương 42 hạ 41 39 38 2.2

1.8K 204 7
                                    


Miêu Nhu Hạm liếc nàng một cái, cũng không nói chuyện.

Thư Đường hỏi xong cũng đột nhiên hiểu được, mình tới nhân gian tu hành, không phải là vì có thể tự mình giải quyết vấn đề sao? Lúc trước nàng ỷ lại sư phụ, có chuyện gì đều muốn xin sư phụ giúp đỡ, hiện tại nàng cũng lại bất tri bất giác ỷ lại Tiểu Miêu, quả nhiên không nên.

Nàng vừa nghĩ rõ ràng, lập tức lại hướng về Tiểu Miêu giải thích: "Ta đây là lầm bầm lầu bầu, ngươi đừng để ý tới."

Nói xong, nàng mang theo cá đi tới chỗ cát bằng phẳng nhất, thân thể ngồi xổm xuống, lúc thì nhìn cá, lúc thì nhìn cát. Bỗng nhiên, một ý nghĩ ở trong đầu nàng chợt lóe qua, Thư Đường lập tức hành động, nhanh nhẹn giết làm cá, sau đó thì khống chế cát, sau đó khiến cho nó ngưng tụ thành hình nồi đất, đem cá đặt ở trong đó, đồng thời dẫn nước biển trong veo vào nồi. Sau khi làm tốt tất cả, hai tay nàng đột nhiên sinh ra hỏa diễm, bắt đầu lấy trong cơ thể hỏa lực bắt đầu luộc cá.

Tiểu Miêu ở bên cạnh vung đuôi, híp mắt nhìn nàng, người góc tối cũng vui mừng nở nụ cười.

Vốn pháp thuật Thư Đường biết đều là tự học, chỉ biết dùng, chứ không biết dùng như thế nào, hiện tại rốt cục có ý tưởng của mình, hiếm thấy khó có được.

Không lâu lắm, một mùi thơm nức mũi từ cá biển luộc, chính thức ra nồi. Tiểu Miêu rốt cục cam lòng giật giật, không biết từ đâu lấy ra một cái bát sứ trắng lớn, giao cho Thư Đường.

Ăn cá sông đã lâu, mùi vị mặc dù ngon, nhưng ăn lâu cũng không có vị mặn gì đó, đột nhiên thưởng thức cá biển mang theo vị mặn của biển, quả nhiên kinh động Thư Đường.

Thế nhưng, sau mười ngày, thì nàng không nghĩ như vậy.

Một người một mèo ở cạnh biển ròng rã nán lại mười ngày, Thư Đường cũng ròng rã mười ngày bắt cá. Mặc dù biết đây là đang rèn luyện bản thân, nàng vẫn không khỏi có chút lo lắng, muốn rời khỏi nơi này.

Thời gian sư phụ cho nàng chỉ có ba tháng, bây giờ đã dùng nửa tháng bắt cá. Nhân giới lớn như vậy, chỗ chơi vui tốt, nơi huyên bí, nàng đều muốn đi xem, nhưng bây giờ xem ra, đừng nói là đi thăm quan chỗ khác... Thư Đường hoài nghi, mình có thể sẽ bắt cá rõng rã ba tháng.

Đột nhiên nàng có chút hoài niệm tháng ngày lúc mình là heo, nhưng chỉ trong nháy mắt, nàng liền phản ứng lại —— Nếu như cả đời mình đều là heo, nàng phải như thế nào bảo vệ sư phụ?

Lại là một ngày không có gì mới mẻ, Thư Đường ở trên bờ biển ngồi thiền chốc lát, trong lòng vẫn nghĩ hôm nay muốn loại cá gì, thì bị tiếng kêu của Tiểu Miêu quấy nhiễu đến mở mắt ra.

"Lúc ngươi tĩnh tọa đối với bên ngoài cảm nhận quá kém, lần sau lúc tĩnh tọa, cần phải lưu ý quan tâm xuống xung quanh mình. Bằng không, vừa nãy ta đem ngươi nuốt sống ngươi cũng không biết." Tiểu Miêu vểnh đuôi, vênh váo tự đắc đi tới trước mặt nàng.

Thư Đường xoắn xuýt vì nó dùng từ, mím mím môi, hỏi: "Cho nên, ngươi gọi ta vì chuyện này?"

"Vẫn còn một canh giờ thì ta sẽ đói bụng, dựa theo kinh nghiệm mấy ngày trước đây, bây giờ ngươi nên đi bắt cá rồi."

[BHTT-Edit] Đồ Nhi Ăn Nhiều Lắm - Đồng SưNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ